Thứ Ba, 12 tháng 11, 2019

Tiếng thở dài của Đấng Toàn Năng

Có một bí mật to lớn trong lòng mà ngươi chưa bao giờ cảm nhận được, vì vẫn còn sống trong một thế giới không có sự sáng. Tấm lòng và linh hồn của ngươi đã bị cái ác cướp mất. Đôi mắt của ngươi bị bóng tối che khuất và ngươi không thể nhìn thấy mặt trời trên bầu trời cũng như các vì sao lấp lánh trong đêm. Đôi tai của ngươi bị những lời giả dối làm cho tắc nghẽn và ngươi không thể nghe thấy lời sấm truyền của Đức Giê-hô-va, cũng như tiếng của các dòng nước chảy từ trên ngai. Ngươi đã đánh mất mọi thứ đúng ra thuộc về chính ngươi, tất cả mọi điều mà Đấng Toàn Năng đã ban cho các ngươi. Ngươi đã chìm vào trong biển khổ vô tận, không có sức mạnh giải cứu, không có chút hy vọng sống sót nào và tất cả những gì ngươi làm là vùng vẫy và quơ quào … Kể từ giây phút đó, ngươi phải nhận lấy số phận bi đát gây ra bởi cái ác, bị tách khỏi các phước lành của Đấng Toàn Năng, bị phân rẽ khỏi sự chu cấp của Đấng Toàn Năng, bước đi trên con đường không thể quay đầu lại. Một triệu lời kêu gọi cũng khó mà đánh thức tấm lòng và linh hồn của ngươi. Ngươi ngủ say sưa trong bàn tay của kẻ hung ác, kẻ đã dụ dỗ ngươi bước vào một cõi vô tận không một chút phương hướng hay cột mốc nào. Chính vì thế, ngươi đã mất đi sự vô tội và thuần khiết ban sơ, và bắt đầu xa lánh khỏi sự chăm sóc của Đấng Toàn Năng. Trong lòng ngươi, kẻ ác bắt đầu kiểm soát ngươi trong mọi vấn đề và trở thành cuộc sống của ngươi. Rồi ngươi sẽ không còn sợ hắn, trốn tránh hay nghi ngờ hắn chút nào nữa; thay vào đó, ngươi sẽ xem hắn như Đức Chúa Trời của lòng ngươi. Ngươi bắt đầu tôn sùng và thờ phượng hắn, và rồi cả hai sẽ trở nên không thể tách rời như hình với bóng, cam kết sống và chết cùng nhau. Ngươi không biết mình đến từ đâu, lý do mình được sinh ra hoặc tại sao mình sẽ chết. Ngươi nhìn lên Đấng Toàn Năng như thể một người xa lạ; ngươi không nhận biết Ngài từ đâu đến, không màng đến tất cả những điều mà Ngài đã làm cho ngươi. Mọi điều đến từ Ngài trở nên đáng ghét đối với ngươi; ngươi không trân quý hay biết giá trị của những điều đó. Ngay từ ngày đầu nhận được sự ban cho của Đấng Toàn Năng, ngươi bước đi cùng với kẻ gian ác. Ngươi đã chịu đựng hàng ngàn năm hỗn loạn và bão tố cùng với kẻ ác và đứng về phía hắn để chống lại Đức Chúa Trời là nguồn sự sống của ngươi. Ngươi không hề biết ăn năn, chưa kể đến việc ngươi đã bước đến bờ vực của sự diệt vong. Ngươi đã quên rằng kẻ ác đã quyến dụ và khiến ngươi đau khổ; ngươi đã quên mất nguồn gốc của mình. Do đó, kẻ ác đã làm ngươi đau khổ trong từng bước một cho đến ngày hôm nay. Tấm lòng và linh hồn của ngươi đã bị tê liệt và mục nát. Ngươi đã thôi không còn kêu ca về những điều khó chịu trong thế giới loài người; ngươi cũng chẳng còn tin rằng thế giới là bất công. Ngươi lại càng không hề quan tâm chút nào rằng liệu Đấng Toàn Năng có thực sự tồn tại không. Đó là bởi vì ngươi từ lâu đã nhận kẻ ác làm người cha đích thực của mình và không thể xa rời hắn. Đây là điều giấu kín trong lòng ngươi.
Khi bình minh lên, sao mai bắt đầu ló rạng từ phía đông. Đây là ngôi sao trước đây chưa từng xuất hiện ở đó, chiếu sáng một vùng trời yên tĩnh và lấp lánh, nhen nhóm ánh sáng đã dập tắt trong lòng người. Loài người không còn cảm thấy cô đơn nhờ ánh sáng này, đây cũng chính là ánh sáng chiếu soi trên ngươi và những người khác. Nhưng bản thân ngươi vẫn ngủ say sưa trong đêm tối. Ngươi không nghe thấy gì và cũng không nhìn thấy ánh sáng nào; ngươi không nhận biết sự xuất hiện của trời và đất mới, của một thời đại mới, bởi vì người cha của ngươi nói với ngươi rằng “Con của ta, đừng tỉnh giấc, vẫn còn sớm mà. Thời tiết vẫn lạnh lắm, vì thế con đừng ra ngoài, kẻo con sẽ bị thanh gươm và lưỡi giáo đâm vào mắt.” Ngươi chỉ tin tưởng vào lời khuyên của cha mình, bởi vì ngươi tin rằng chỉ có cha của mình là đúng, vì cha của ngươi lớn tuổi hơn ngươi và ông ấy yêu ngươi rất nhiều. Những lời khuyên nhủ và tình yêu như vậy khiến ngươi ngừng tin vào truyền thuyết rằng trên thế giới có sự sáng; chúng khiến ngươi chẳng còn bận tâm rằng liệu chân lý có còn tồn tại trong thế giới này hay không. Ngươi không còn dám hy vọng được Đấng Toàn Năng giải cứu. Ngươi hài lòng với hiện trạng, ngươi không còn mong đợi ánh sáng xuất hiện, không còn để ý sự xuất hiện của Đấng Toàn Năng như những gì được kể trong huyền thoại. Đối với ngươi, tất cả những điều đẹp đẽ không thể hồi sinh, chúng không thể tồn tại. Trong mắt ngươi, ngày mai của nhân loại, tương lai của nhân loại sẽ biến mất, sẽ bị xóa sổ. Ngươi ra sức để bám chặt áo của cha mình, bình thản chia sẻ những khó khăn, lo sợ bị lạc mất phương hướng và người đồng hành của ngươi. Thế giới bao la và đầy mơ hồ của nhân loại đã hình thành rất nhiều người như các ngươi, giữ nhiều vai trò khác nhau trong thế giới mà không có chút do dự và nản lòng. Thế giới này đã tạo ra vô số “chiến binh” không sợ chết. Hơn thế nữa, thế giới đã tạo ra hàng loạt những con người bị tê liệt không biết gì về mục đích mà mình được tạo dựng nên. Đôi mắt của Đấng Toàn Năng dò xét từng người một trong cả nhân loại đang chịu đau khổ tột cùng. Những gì Ngài nghe thấy là tiếng khóc than của những người đau khổ, những điều Ngài thấy là sự trơ tráo của những người bị làm cho đau buồn, và những gì Ngài cảm nhận là sự bất lực và sợ hãi của một nhân loại đánh mất ân điển của sự cứu rỗi. Loài người khước từ sự chăm sóc của Ngài, chọn cách bước đi theo ý riêng của mình, và cố gắng để tránh khỏi sự quan sát của Ngài, thích tận hưởng vị đắng của biển sâu cùng với kẻ thù, cho đến giọt cuối cùng. Loài người không còn nghe thấy tiếng thở dài của Đấng Toàn Năng, bàn tay của Đấng Toàn Năng không còn dang ra để ôm ấp nhân loại thảm thương này. Hết lần này đến lần khác, Ngài dang tay ra, và hết lần này đến lần khác, Ngài thất bại, và vì vậy Ngài phải lặp lại công cuộc của mình. Kể từ đó, Ngài bắt đầu mệt mỏi, cảm thấy chán chường, và Ngài ngừng hành động và ngừng bước đi giữa loài người … Loài người hoàn toàn không hề hay biết sự thay đổi này, không biết về sự đến và đi, nỗi buồn và sầu muộn của Đấng Toàn Năng.
Đấng Toàn Năng biết và thấy rõ sự thay đổi chóng mặt của mọi vật hiện hữu trong thế gian này. Những điều mà con người chưa từng biết đến lại bất ngờ ập đến, và ngược lại, điều mà con người luôn sở hữu lại biến mất mà họ không hề hay biết. Không ai có thể biết được Đấng Toàn Năng đang ở đâu, và hơn thế nữa, chẳng có ai có thể cảm biết được sự siêu việt và sự vĩ đại trong quyền năng sự sống của Ngài. Sự siêu việt của Ngài được thể hiện qua việc Ngài có thể thấy được những điều mà con người không thể thấy. Sự vĩ đại của Ngài được thể hiện qua việc Ngài là Đấng bị nhân loại khước từ nhưng lại cứu vớt nhân loại. Ngài biết rõ ý nghĩa của sự sống và cái chết. Hơn thế nữa, Ngài biết những nguyên tắc phù hợp cho sự tồn tại của loài người, vốn là tạo vật của Ngài. Ngài chính là nền tảng cho sự tồn tại của nhân loại và là Đấng Cứu Chuộc phục sinh loài người. Chúa khiến lòng hớn hở trở nên trĩu nặng hơn với những nỗi buồn khổ và Ngài nâng đỡ tấm lòng sầu bi bằng niềm hạnh phúc. Tất cả những điều này đều vì cớ công việc và kế hoạch của Ngài.
Khi đã rời xa nguồn sự sống đến từ Đấng Toàn Năng, con người không hiểu được lí do vì sao họ tồn tại nhưng ai cũng sợ chết. Dù chẳng có sự cứu trợ hay sự giúp đỡ nào, nhưng con người vẫn ngần ngại từ bỏ sự sống, gồng mình lên để tồn tại một cách thấp hèn trong thế gian này dưới hình hài của những xác thịt vô hồn. Ngươi sống theo cách này không một chút hy vọng; cũng như những người khác sống chẳng hề có mục đích. Chỉ có Đấng Thánh trong huyền thoại, chính Ngài sẽ cứu vớt những ai đang kêu van trong khổ đau và tuyệt vọng mong chờ sự xuất hiện của Ngài. Cho đến nay, niềm tin ấy vấn chưa thành hiện thực với những ai còn trong tình trạng mê muội. Tuy nhiên, nhân loại vẫn mong chờ điều đó. Đấng Toàn Năng thương xót nhân loại chìm ngập trong đau khổ. Đồng thời, Ngài cũng chán ngán những con người vô thức, bởi vì Ngài đã phải chờ đợi quá lâu để nhận được sự đáp lại từ con người. Ngài khao khát tìm kiếm, tìm kiếm tấm lòng của ngươi và linh hồn của ngươi, mang thức ăn nước uống cho ngươi, và đánh thức ngươi, để rồi ngươi sẽ không còn bị đói hay bị khát thêm nữa. Khi ngươi mệt mỏi và khi ngươi bắt đầu cảm thấy thế giới thật hoang tàn, đừng bối rối, đừng khóc. Đức Chúa Trời Toàn Năng, Đấng Canh Giữ sẽ đón nhận ngươi bất cứ lúc nào. Đức Chúa Trời luôn ở bên để dõi theo ngươi mong chờ ngươi trở lại với Ngài. Ngài đang mong chờ ngày mà ngươi sẽ đột nhiên nhớ lại: nhận biết rằng thật ra ngươi đến từ Đức Chúa Trời, và rồi bỗng một ngày nọ bị lạc lối, trở nên vô thức, và rồi, chẳng hề biết rằng mình có một “người cha”; ngươi sẽ dần nhận ra rằng đã từ rất lâu rồi Đấng Toàn Năng đã luôn đứng ở đó để dõi theo ngươi, chờ đợi sự trở lại của ngươi. Đức Chúa Trời khát khao mòn mỏi, chờ đợi một sự đáp hồi nhưng chẳng hề nhận được một câu trả lời. Sự dõi theo của Ngài là vô giá, và đó là vì tấm lòng và linh hồn của toàn nhân loại Có thể sự dõi theo này là đời đời, cũng có thể sự dõi theo này đã không còn nữa. Nhưng ngươi cần phải biết chính xác tấm lòng và linh hồn của mình hiện đang ở đâu.
Ngày 28 tháng 5 năm 2003

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét