Thứ Ba, 5 tháng 5, 2020

3. Phân biệt giữa công tác của Đấng Christ thật và các Christ giả

Lời Chúa có liên quan:
Đức Chúa Trời nhập thể xác thịt gọi là Đấng Christ, và như vậy Đấng Christ ban cho con người lẽ thật thì được gọi là Đức Chúa Trời. Điều này chẳng có gì quá đáng, bởi Ngài sở hữu bản thể của Đức Chúa Trời, sở hữu tâm tính của Đức Chúa Trời, và minh triết trong công việc của Ngài thì không thể nào có được trong con người. Những kẻ tự xưng là Đấng Christ mà không thực hiện được những công việc của Đức Chúa Trời thì đều là giả mạo. Đấng Christ thực sự không chỉ là hình tượng của Đức Chúa Trời ở trần thế, mà còn là thân xác cụ thể mà Đức Chúa Trời mang khi Ngài thực hiện và hoàn tất công việc của Ngài giữa con người. Thân xác này không phải là thứ mà có thể thay thế được bởi bất kỳ người nào, mà chỉ bởi người có khả năng mang vác công việc của Đức Chúa Trời trên trần thế, thể hiện được tâm tính của Đức Chúa Trời, và đại diện được cho Đức Chúa Trời, cũng như cung cấp được sự sống cho con người. Sớm muộn gì những kẻ mạo nhận Đấng Christ cũng sẽ vấp ngã, bởi cho dù họ có tự xưng là Đấng Christ, thì họ cũng không thể sở hữu được chút gì trong bản thể của Đấng Christ. Và bởi thế mà Ta nói rằng tính xác thực của Đấng Christ không thể được định nghĩa bởi con người, mà chỉ có thể được trả lời và định đoạt bởi bản thân Đức Chúa Trời.
Trích từ “Chỉ Đấng Christ của những ngày sau rốt mới có thể ban cho con người con đường sự sống vĩnh cửu” trong Lời xuất hiện trong xác thịt
Đấng hiện thân của Đức Chúa Trời sẽ mang lấy bản chất của Đức Chúa Trời, và Đấng hiện thân của Đức Chúa Trời sẽ mang biểu hiện của Đức Chúa Trời. Bởi vì Đức Chúa Trời đã trở thành xác thịt, Ngài sẽ thiết lập các công việc mà Ngài phải làm, và bởi vì Đức Chúa Trời đã trở thành xác thịt, Ngài sẽ thể hiện mình là ai, và sẽ đem đến lẽ thật cho con người, ban sự sống cho con người, và dẫn lối cho con người. Thể xác không có bản chất của Đức Chúa Trời thì chắc chắn không phải là Đức Chúa Trời nhập thể; điều này là không còn nghi ngờ gì. Để dò xét xem đó có phải là xác thịt nhập thể của Đức Chúa Trời hay không, con người phải xác định từ tâm tính mà Ngài thể hiện và những lời mà Ngài nói ra. Nghĩa là, đó có phải xác thịt nhập thể của Đức Chúa Trời hay không và đó có phải là con đường đúng đắn hay không, phải đánh giá từ bản tính của Ngài. Và như thế, khi xác định[a] đó có phải là xác thịt nhập thể của Đức Chúa Trời hay không, điều chính yếu là phải tập trung vào bản chất của Ngài (công việc của Ngài, lời của Ngài, tâm tính của Ngài và nhiều điều khác), thay vì hình dáng bên ngoài. Nếu con người chỉ nhìn thấy ngoại diện của Ngài, và bỏ qua bản chất của Ngài, điều đó thể hiện sự thiếu hiểu biết và ngờ nghệch của con người.
Trích từ Lời tựa của Lời xuất hiện trong xác thịt
Mặc dù Đấng Christ trên trần gian có thể hoạt động nhân danh chính Đức Chúa Trời, Ngài không đến với ý định cho hết thảy mọi người thấy hình ảnh của Ngài trong xác thịt. Ngài không đến để hết thảy mọi người nhìn thấy Ngài; Ngài đến để cho phép con người được dìu dắt bởi tay Ngài, nhờ đó bước vào thời đại mới. Chức năng của xác thịt Đấng Christ là dành cho công tác của chính Đức Chúa Trời, nghĩa là, cho công tác của Đức Chúa Trời trong xác thịt, và không cho phép con người hoàn toàn hiểu bản chất của xác thịt Ngài. Dù Ngài hoạt động như thế nào thì điều đó cũng không vượt quá những gì xác thịt có thể đạt được. Dù Ngài hoạt động như thế nào, Ngài làm như vậy trong xác thịt với một nhân tính bình thường, và không tiết lộ hoàn toàn cho con người sắc diện thật của Đức Chúa Trời. Thêm vào đó, công tác của Ngài trong xác thịt không bao giờ siêu nhiên hay không thể đánh giá được như con người nhận thức. Mặc dù Đấng Christ đại diện cho chính Đức Chúa Trời trong xác thịt và đích thân thực hiện công tác mà chính Đức Chúa Trời phải làm, nhưng Ngài không phủ nhận sự hiện hữu của Đức Chúa Trời trên trời, Ngài cũng không luống cuống tuyên bố những việc làm của mình. Thay vào đó, Ngài cứ ẩn mình một cách khiêm nhường bên trong xác thịt của Ngài. Ngoài Đấng Christ, những kẻ mạo xưng là Đấng Christ không có những phẩm chất của Ngài. Khi đối chiếu tâm tính kiêu ngạo và tự tôn của các christ giả ấy, sự việc trở nên rõ ràng rằng dạng xác thịt nào thật sự là Đấng Christ. Họ càng giả mạo, các christ giả ấy càng khoe mẽ bản thân mình, và họ càng có khả năng thực hiện những dấu kỳ phép lạ để lừa con người. Các christ giả không có những phẩm chất của Đức Chúa Trời; Đấng Christ không bị vấy bẩn bởi bất kỳ yếu tố nào thuộc về các christ giả. Đức Chúa Trời trở nên xác thịt chỉ để hoàn thành công tác của xác thịt, chứ không đơn thuần cho phép hết thảy mọi người nhìn thấy Ngài. Thay vào đó, Ngài để cho công tác của Ngài khẳng định danh tính của Ngài, và cho phép những gì Ngài tiết lộ làm chứng cho bản chất của Ngài. Bản chất của Ngài không phải không có cơ sở; danh tính của Ngài không do tay Ngài nắm giữ; nó được xác định bởi công tác và bản chất của Ngài.
Trích từ “Bản chất của Đấng Christ là vâng theo ý muốn của Cha trên trời” trong Lời xuất hiện trong xác thịt
Nếu, trong thời nay, nổi lên một người có thể tỏ ra các dấu lạ và kỳ công, trừ quỷ, chữa lành kẻ đau, và làm nhiều phép lạ, và nếu kẻ này tuyên bố rằng họ là Jêsus đã đến, thì đây sẽ là sự giả mạo của những tà linh, và sự bắt chước Jêsus của chúng. Hãy nhớ điều này! Đức Chúa Trời không lặp lại cùng một công tác. Giai đoạn công tác của Jêsus đã được hoàn tất, và Đức Chúa Trời sẽ không bao giờ thực hiện lại giai đoạn công tác đó nữa. Công tác của Đức Chúa Trời thì không thể hòa hợp được với những quan niệm của con người; ví dụ như, Cựu Ước đã báo trước sự đến của một Đấng Mê-si, nhưng hóa ra Jêsus đã đến, vì vậy sẽ sai lầm khi một Đấng Mê-si khác lại đến. Jêsus đã đến một lần, và sẽ sai lầm nếu Jêsus lại đến lần này. Mỗi thời đại có một tên gọi, và mỗi tên gọi mang đặc trưng của thời đại. Trong quan niệm của con người, Đức Chúa Trời phải luôn tỏ ra các dấu lạ và kỳ công, phải luôn chữa lành kẻ đau và trừ quỷ, và phải luôn giống hệt Jêsus, nhưng lần này Đức Chúa Trời hoàn toàn không giống như vậy. Nếu, trong những ngày sau rốt, Đức Chúa Trời vẫn tỏ ra các dấu lạ và kỳ công, và vẫn trừ quỷ và chữa lành kẻ đau - nếu Ngài làm giống hệt như Jêsus - thì Đức Chúa Trời sẽ lặp lại cùng một công tác, và công tác của Jêsus sẽ không có ý nghĩa hoặc giá trị gì. Do đó, Đức Chúa Trời thực hiện một giai đoạn công tác trong từng thời đại. Một khi từng giai đoạn công tác của Ngài đã hoàn thành, thì nó sẽ sớm bị tà linh bắt chước, và sau khi Sa-tan bắt đầu theo sau gót chân của Đức Chúa Trời, thì Đức Chúa Trời đổi sang một phương pháp khác. Một khi Đức Chúa Trời đã hoàn thành một giai đoạn công tác của Ngài, thì nó bị các tà linh bắt chước. Các ngươi nên biết rõ về điều này.
Trích từ “Biết về công tác ngày nay của Đức Chúa Trời” trong Lời xuất hiện trong xác thịt
Có một số người bị quỉ dữ ám và kêu gào om sòm rằng: “Ta là Đức Chúa Trời!” Tuy nhiên, cuối cùng họ cũng bị lộ ra, vì họ đã sai về thứ mà họ đại diện. Họ đại diện cho Sa-tan, và Đức Thánh Linh không chú ý gì đến họ. Cho dù ngươi tâng bốc bản thân lên cao thế nào hoặc ngươi gào thét mạnh mẽ ra sao, thì ngươi vẫn là một tạo vật và là kẻ thuộc về Sa-tan. Ta không bao giờ gào lên: “Ta là Đức Chúa Trời, Ta là Con yêu dấu của Đức Chúa Trời!” Nhưng công tác Ta làm là công tác của Đức Chúa Trời. Ta có cần phải gào lên không? Không cần phải tâng bốc. Đức Chúa Trời tự làm công tác của riêng Ngài và không cần con người ban cho Ngài một địa vị hoặc trao cho Ngài một danh hiệu cao quý: công tác của Ngài đủ để đại diện cho danh tính và địa vị của Ngài. Trước khi chịu báp-têm, chẳng phải Jêsus chính là Đức Chúa Trời sao? Chẳng phải Ngài là xác thịt nhập thể của Đức Chúa Trời sao? Chắc chắn không thể nói rằng chỉ sau khi nhận được lời chứng thì Ngài mới trở thành Con một của Đức Chúa Trời chứ? Rất lâu trước khi Ngài bắt đầu công tác của mình, chẳng phải đã có một người tên là Jêsus rồi sao? Ngươi không thể tạo ra những con đường mới hoặc đại diện cho Thần được. Ngươi không thể bày tỏ công tác của Thần hoặc những lời mà Ngài phán được. Ngươi không thể làm công tác của chính Đức Chúa Trời, và ngươi không thể làm công tác của Thần. Sự khôn ngoan, phép lạ và sự không thể dò lường của Đức Chúa Trời, cùng toàn bộ tâm tính mà qua đó Đức Chúa Trời trừng phạt con người: tất cả những điều này đều vượt quá khả năng bày tỏ của ngươi. Vì vậy, sẽ thật vô ích khi cố gắng xưng mình là Đức Chúa Trời; ngươi sẽ chỉ là hữu danh vô thực. Chính Đức Chúa Trời đã đến, nhưng không ai nhận ra Ngài, tuy vậy Ngài vẫn tiếp tục trong công tác của Ngài và làm vậy để đại diện cho Thần. Cho dù ngươi gọi Ngài là con người hay là Đức Chúa Trời, là Chúa hay là Đấng Christ, hay gọi Ngài là chị em, điều đó không quan trọng. Nhưng công tác Ngài làm là của Thần và đại diện cho công tác của chính Đức Chúa Trời. Ngài không quan tâm đến danh xưng mà con người gọi Ngài. Liệu danh xưng đó có thể quyết định công tác của Ngài không? Bất kể ngươi gọi Ngài là gì, khi nói đến Đức Chúa Trời, Ngài là xác thịt nhập thể của Thần của Đức Chúa Trời; Ngài đại diện cho Thần và được Thần chấp thuận. Nếu ngươi không thể dọn đường cho một thời đại mới, hoặc kết thúc thời đại cũ, hoặc mở ra một thời đại mới, hoặc làm công tác mới, thì ngươi không thể được gọi là Đức Chúa Trời!
Trích từ “Lẽ mầu nhiệm của sự nhập thể (1)” trong Lời xuất hiện trong xác thịt
Những trích dẫn từ bài giảng và buổi thông công để tham khảo:
Nếu ai đó gây nhầm lẫn cho dân sự được Chúa chọn và nói rằng mình là Đấng Christ, là xác thịt của Đức Chúa Trời nhập thể, vậy thì chúng ta cần nhìn vào bản chất và sự bày tỏ của họ, công tác và những lời của họ, và tâm tính bị phơi bày của họ, để tìm hiểu chắc chắn liệu họ có phải là Đấng Christ hay không. Thấy được bản chất của họ từ những khía cạnh chính này, chúng ta có thể đảm bảo liệu họ có phải là Đức Chúa Trời nhập thể hay không. Trước hết, từ khía cạnh công tác, chúng ta nên thấy rằng liệu công tác của Ngài ấy có là công tác của Đức Chúa Trời không, Ngài ấy sẽ có thể bày tỏ lời Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời có gì là gì, và tâm tính công chính của Đức Chúa Trời hay không. Nếu đó là công tác của con người, họ chỉ có thể nói về việc con người có tất cả những gì và là gì, kinh nghiệm và sự hiểu biết của con người. Họ không thể nói về việc Đức Chúa Trời có tất cả những gì và là gì, công tác, các yêu cầu và tâm tính của Đức Chúa Trời, huống chi kế hoạch quản lý và mầu nhiệm của Đức Chúa Trời. Thứ hai, từ phương diện lời nói, có một sự khác biệt trọng yếu giữa lời Đức Chúa Trời và lời của con người. Lời của Đức Chúa Trời đại diện cho Đức Chúa Trời có tất cả những gì và là gì, còn lời của con người đại diện cho con người có tất cả những gì và là gì. Lời của Đức Chúa Trời đại diện cho tâm tính của Đức Chúa Trời. Lời của con người đại diện cho nhân tính con người. Lời của Đức Chúa Trời là lẽ thật. Lời của con người không phải là lẽ thật. Nó không thuộc về lẽ thật. Thứ ba, từ phương diện tâm tính, công tác của Đức Chúa Trời có thể bày tỏ tâm tính của Đức Chúa Trời. Công tác của con người không thể bày tỏ tâm tính của Đức Chúa Trời; nó chỉ có thể bày tỏ nhân cách của con người. Nhân cách của con người có gì? Nó có bất kỳ sự công chính, oai nghi, thịnh nộ hay lẽ thật nào không? Nhân cách của con người không liên quan gì đến việc Đức Chúa Trời có gì và là gì. Như vậy, công tác của con người không liên quan chút nào đến tâm tính của Đức Chúa Trời. Rất dễ để xét đoán từ những phương diện này xem liệu đó là lời Đức Chúa Trời hay lời của con người, công tác của Đức Chúa Trời hay công tác của con người. Nếu con người không thể nói lên sự khác biệt từ những phương diện này thì họ dễ bị gây nhầm lẫn bởi các christ giả và những kẻ địch lại Đấng Christ. Nếu anh chị em có thể nói lên sự khác biệt từ ba phương diện này, anh chị em sẽ có thể xác định ai là Đức Chúa Trời nhập thể và ai không phải. Công tác, lời nói và tâm tính - đây là điều chính xác nhất để nói lên sự khác biệt từ ba phương diện này, mà không xét đoán theo diện mạo bên ngoài.
Trích từ Các bài giảng và thông công về lối vào sự sống

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét