Xét từ những hành động và việc làm trong đời sống của các ngươi, tất cả các ngươi đều cần một đoạn lời Chúa mỗi ngày để chu cấp và bổ sung cho các ngươi, vì các ngươi quá thiếu thốn, kiến thức và khả năng tiếp nhận của các ngươi quá ít ỏi. Trong cuộc sống hàng ngày của mình, các ngươi sống trong một bầu không khí và môi trường không có lẽ thật hoặc lương tri. Các ngươi thiếu vốn để tồn tại và không có nền tảng để biết về Ta hoặc lẽ thật. Đức tin của các ngươi chỉ được xây dựng dựa trên một niềm tin mơ hồ hoặc dựa trên các nghi lễ tôn giáo và kiến thức hoàn toàn dựa trên giáo lý. Mỗi ngày Ta dõi theo những hoạt động của các ngươi và xem xét những ý định và những kết quả xấu xa của các ngươi. Ta chưa hề tìm thấy một ai thực sự đặt tấm lòng và tâm thần của mình lên bàn thờ của Ta, là thứ chưa từng bị dịch chuyển. Vì vậy, Ta không muốn rót một cách vô ích mọi lời mà Ta muốn bày tỏ trên nhân loại như thế. Trong lòng mình, Ta đang dự định chỉ hoàn thành công việc còn dang dở của Ta và mang lại sự cứu rỗi cho nhân loại mà Ta vẫn chưa cứu được. Tuy nhiên, Ta mong muốn tất cả những người theo Ta đều nhận lãnh sự cứu rỗi của Ta và lẽ thật của Lời Ta ban cho con người. Ta hy vọng rằng một ngày nào đó khi ngươi nhắm mắt lại, ngươi sẽ thấy một sẽ thấy một vương quốc nơi hương thơm tràn ngập không khí và những suối nước sống tuôn ra, không phải là một thế giới ảm đạm, lạnh lẽo nơi bóng tối che phủ bầu trời và những tiếng gào rú không bao giờ ngừng lại.
Mỗi ngày, những việc làm và suy nghĩ của mọi người đều được Ngài xem xét, và đồng thời, cũng đang chuẩn bị cho ngày mai của chính họ. Đây là một con đường mà tất cả những kẻ sống phải đi và Ta đã định trước cho tất cả. Không ai có thể thoát khỏi điều này và không có ngoại lệ cho bất kỳ ai. Ta đã phán vô số lời, và hơn nữa đã làm rất nhiều việc. Mỗi ngày, Ta quan sát từng người thực hiện một cách tự nhiên tất cả những điều họ phải làm theo bản chất vốn có của họ và cách nó phát triển. Vô tình, nhiều người đã đi “đúng đường” mà Ta đặt ra cho sự mặc khải của mọi loại người. Ta đã đặt từng loại người vào những môi trường khác nhau, và ở vị trí của mình, từng người đã thể hiện những thuộc tính vốn có của họ. Không có ai trói buộc họ, không ai dụ dỗ họ. Họ hoàn toàn tự do và những gì họ bày tỏ đều đến một cách tự nhiên. Chỉ có một điều giữ họ trong tầm kiểm soát, và đó là lời của Ta. Vì thế, một số người miễn cưỡng đọc lời của Ta chỉ để hầu cho kết thúc của họ không phải là cái chết, nhưng không hề thực hành lời của Ta. Mặt khác, một số người nhận thấy khó để chịu đựng qua những ngày mà không có lời của Ta để hướng dẫn và chu cấp cho họ, vì vậy họ tự nhiên giữ lấy lời của Ta mọi lúc. Khi thời gian trôi qua, họ đến lúc khám phá ra bí mật của đời người, đích đến của nhân loại, và giá trị của việc làm người. Nhân loại chẳng có gì hơn điều này trong sự hiện diện của lời Ta, và Ta chỉ đơn giản là để cho các vấn đề tự tiến triển mà thôi. Ta không làm gì ép buộc con người phải sống bởi lời của Ta như là nền tảng cho sự tồn tại của họ. Và vì vậy, những người không hề có lương tâm hoặc giá trị trong sự tồn tại của họ lặng lẽ quan sát cách mọi thứ diễn ra và rồi cả gan gạt lời của Ta sang một bên và làm điều họ muốn. Họ bắt đầu trở nên chán ngán lẽ thật và mọi điều đến từ Ta. Hơn thế nữa, họ chán phải ở trong nhà của Ta. Những người này tạm trú trong nhà của Ta vì những mục đích của họ và để trốn tránh sự trừng phạt, ngay cả khi họ đang phụng sự. Nhưng những ý định của họ không bao giờ thay đổi, những hành động của họ cũng vậy. Điều này càng khuyến khích họ khao khát về những phước lành, về một lối đi duy nhất vào vương quốc nơi họ có thể sống đời đời, và thậm chí về lối đi vào thiên đàng vĩnh cửu. Họ càng khao khát ngày của Ta đến sớm ngày nào, họ càng cảm thấy rằng lẽ thật đã trở thành một trở ngại, một vật cản trên đường của họ. Họ không thể chờ để được bước chân vào vương quốc để mãi mãi tận hưởng những phước lành của vương quốc thiên đàng, mà không cần theo đuổi lẽ thật hoặc chấp nhận sự phán xét và sự sửa phạt, và hơn hết, không cần phải tạm trú cách quỵ lụy trong nhà của Ta và làm như Ta ra lệnh. Những người này vào nhà của Ta không phải để thỏa tấm lòng tìm kiếm lẽ thật hoặc để làm việc cùng với sự quản lý của Ta. Họ chỉ nhằm mục đích được trở thành một trong những người sẽ không bị hủy diệt trong thời đại kế tiếp. Do đó, tấm lòng của họ chưa từng biết lẽ thật là gì hoặc làm thế nào để chấp nhận lẽ thật. Đây là lý do vì sao những người như thế chưa từng thực hành lẽ thật hoặc nhận ra sự hư hoại vô cùng của họ, và vẫn tạm trú trong nhà của Ta như “những tôi tớ” cho đến cuối cùng. Họ “kiên nhẫn” chờ đợi ngày của Ta đến, và không mệt mỏi khi họ bị lật trở bởi cách thức làm việc của Ta. Cho dù nỗ lực của họ lớn đến đâu và họ đã trả cái giá thế nào, không một ai sẽ nhìn nhận rằng họ đã chịu khổ cho lẽ thật hoặc đã hy sinh cho Ta. Trong lòng mình, họ không thể chờ để được thấy ngày Ta đặt dấu chấm hết cho thời đại cũ, và hơn thế nữa, họ nóng lòng muốn biết sức mạnh và uy quyền của Ta vĩ đại ra sao. Điều mà họ chưa từng hối hả làm là thay đổi bản thân họ và theo đuổi lẽ thật. Họ yêu thích những điều Ta chán ngán và chán ngán những điều Ta yêu thích. Họ ao ước những điều Ta căm ghét nhưng đồng thời lại sợ mất đi những điều mà Ta ghê tởm. Họ sống trong thế giới hiểm ác này nhưng chưa từng căm ghét với nó và rất sợ nó sẽ bị Ta hủy diệt. Những chủ ý mà họ nắm giữ thật mâu thuẫn: Họ hài lòng với thế giới mà Ta ghê tởm này, nhưng đồng thời lại mong ngóng Ta sớm hủy diệt thế giới này. Bằng cách này, họ sẽ thoát khỏi việc phải chịu đựng sự hủy diệt và được biến đổi thành những chủ nhân của thời đại tiếp theo trước khi họ đi lạc khỏi con đường đúng đắn. Điều này là bởi vì họ không yêu mến lẽ thật và chán ngán mọi điều đến từ Ta. Có lẽ họ sẽ trở thành “những người vâng lời” trong một thời gian ngắn để không mất phước, nhưng tâm lý mong ngóng phước lành của họ và nỗi khiếp sợ bị tiêu vong và sa vào hố lửa hừng thì không bao giờ có thể bị che đậy. Khi ngày của Ta đến gần, nỗi khát khao của họ ngày càng lớn mạnh hơn. Và thảm họa càng lớn, thì nó càng khiến họ bất lực, không biết bắt đầu từ đâu để khiến Ta vui mừng và tránh mất đi những phước lành mà họ đã ao ước từ lâu. Một khi bàn tay Ta bắt đầu công việc, những người này háo hức hành động để phục vụ như người tiên phong. Họ chỉ nghĩ đến việc tiến lên tiền tuyến của đạo quân, vô cùng sợ hãi rằng Ta sẽ không nhìn thấy họ. Họ làm và nói những điều họ cho là đúng, không hề biết rằng những việc làm và hành động của họ chưa từng liên quan đến lẽ thật, mà chỉ gây rối và quấy nhiễu những kế hoạch của Ta. Mặc dù họ có thể đã nỗ lực rất nhiều và có thể ý chí và ý định của họ thật sự muốn chịu đựng những khó khăn, nhưng tất cả những gì họ làm không liên quan gì đến Ta, vì Ta chưa từng thấy rằng những việc làm của họ xuất phát từ những ý định tốt đẹp, Ta lại càng không thấy họ đặt bất kỳ thứ gì lên bàn thờ của Ta. Đó là những việc làm của họ trước mặt Ta trong nhiều năm qua.
Ban đầu Ta muốn chu cấp cho các ngươi nhiều lẽ thật hơn, nhưng vì thái độ của các ngươi đối với lẽ thật quá lạnh lùng và thờ ơ, nên Ta phải từ bỏ. Ta không muốn những nỗ lực của Ta bị lãng phí, Ta cũng không muốn thấy mọi người giữ lấy lời của Ta nhưng ở mọi nơi lại làm điều chống lại Ta, phao vu cho Ta và nói phạm đến Ta. Vì những thái độ của các ngươi và bản tính của các ngươi, Ta chỉ chu cấp cho các ngươi một phần nhỏ những lời rất quan trọng đối với các ngươi như phép thử của Ta ở giữa nhân loại. Mãi đến tận bây giờ Ta mới thực sự xác nhận rằng những quyết định và kế hoạch mà Ta đã lập ra phù hợp với những gì các ngươi cần, và hơn thế nữa, xác nhận rằng thái độ của Ta đối với nhân loại là đúng. Nhiều năm các ngươi hành động trước mặt Ta đã cho Ta câu trả lời mà trước đây Ta chưa từng nhận được. Và câu hỏi cho câu trả lời này là: “Thái độ của con người trước lẽ thật và Đức Chúa Trời thật là gì?”. Nỗ lực mà Ta đã đổ vào con người chứng tỏ bản chất yêu thương con người của Ta, và những hành động và việc làm của con người trước sự hiện diện của Ta cũng đã chứng minh bản chất của con người ghê tởm lẽ thật và chống lại Ta. Lúc nào Ta cũng lo lắng cho tất cả những người theo Ta, nhưng không lúc nào những người theo Ta có thể tiếp nhận lời của Ta; họ hoàn toàn không thể chấp nhận bất kỳ lời đề nghị nào đến từ Ta. Đây là điều khiến Ta buồn nhất. Không một ai có thể hiểu Ta, và hơn thế nữa, không một ai có thể chấp nhận Ta, mặc dù thái độ của Ta là chân thành và lời của Ta là nhẹ nhàng. Mọi người đều đang làm công việc được Ta giao phó theo ý định ban đầu của họ; họ không tìm kiếm ý định của Ta, càng không cầu hỏi những yêu cầu của Ta. Họ vẫn quả quyết là phụng sự Ta một cách trung thành, trong khi họ nổi loạn chống lại Ta. Nhiều người tin rằng những lẽ thật nào không thể chấp nhận được đối với họ hoặc họ không thể thực hành thì không phải là lẽ thật. Đối với những người như thế, những lẽ thật của Ta trở thành thứ bị từ chối và bị gạt sang một bên. Đồng thời, khi đó Ta trở thành Đấng được con người thừa nhận chỉ bằng lời nói là Đức Chúa Trời, nhưng cũng bị xem là một người ngoài cuộc chứ không phải là lẽ thật, đường đi, hoặc sự sống. Không một ai biết lẽ thật này: Lời của Ta là lẽ thật mãi mãi không thay đổi. Ta là nguồn chu cấp sự sống cho con người và là sự dẫn dắt duy nhất cho nhân loại. Giá trị và ý nghĩa của lời Ta không được xác định bởi việc chúng có được nhân loại thừa nhận hoặc chấp nhận hay không, mà bởi chính bản chất của những lời ấy. Ngay cả khi không một người nào trên trái đất này có thể tiếp nhận lời của Ta, thì giá trị của lời Ta và sự hữu ích của chúng đối với nhân loại là không thể lượng giá được bởi bất kỳ ai. Vì thế, khi đối mặt với nhiều kẻ nổi loạn chống đối, bẻ bác, hoặc hoàn toàn khinh thường lời của Ta, lập trường của Ta chỉ thế này: Hãy để thời gian và sự kiện làm bằng chứng cho Ta và cho thấy rằng lời của Ta là lẽ thật, đường đi, và sự sống. Hãy để chúng cho thấy rằng tất cả những gì Ta đã phán là đúng, và đó là điều mà con người nên được trang bị, và hơn thế nữa, là điều mà con người nên chấp nhận. Ta sẽ cho tất cả những ai theo Ta biết sự thật này: Những người không thể chấp nhận hoàn toàn lời của Ta, những người không thể thực hành lời của Ta, những người không thể tìm thấy mục đích trong lời của Ta, và những người không thể nhận lãnh sự cứu rỗi nhờ lời của Ta, là những người đã bị lên án bởi lời của Ta, và hơn thế nữa, đã đánh mất sự cứu rỗi của Ta, và cây gậy của Ta sẽ không bao giờ trật khỏi họ.
Ngày 16 tháng 4, năm 2003
Giới thiệu:
Lắng nghe càng nhiều nhạc thánh tin lành, cảm nhận tình yêu của Chúa
Nguồn bài viết:Hội Thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét