Hội thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng là ngôi nhà ấm áp của chúng ta, Đấng Christ đi lai trong Hội Thánh nói chuyện, là Lời Chúa tưới, cung ứng, dẫn dắt, khiến sự sống chúng ta được trưởng thành, đây là vương quốc Đấng Christ trị vì, là sự công bình, công nghĩa dưới đất.
Phim ngắn về Cơ đốc giáo "GÕ CỬA" | Chúa đang gõ cửa : Bạn có thể nhận ra tiếng Ngài không? (2)
Đức Chúa Jêsus đã phán: “Chiên Ta nghe tiếng Ta” (Giăng 10:27). Rõ ràng, Chúa đang phán để tìm chiên của Ngài khi Ngài trở lại. Điều mấu chốt nhất mà các Cơ Đốc nhân phải làm khi chờ đợi Chúa đến chính là tìm cách nghe tiếng Chúa. Nhưng làm sao có thể nhận ra tiếng Chúa? Đâu là sự khác biệt giữa tiếng Đức Chúa Trời và tiếng của con người?
Phim ngắn về Cơ đốc giáo "GÕ CỬA" | Việc thực hành quan trọng nhất để nghênh tiếp Chúa đến là gì?
Đức Chúa Jêsus phán: “ChiênTa nghe tiếng Ta, Ta quen nó, và nó theo Ta” (Giăng 10:27). Cũng có lời tiên tri nhiều lần trong sách Khải Huyền rằng, “Ai có tai, hãy nghe lời Ðức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh rằng”. Tiếng và lời của Đức Thánh Linh là tiếng của Chúa, và chiên của Đức Chúa Trời sẽ nhận ra tiếng của Ngài. Thế thì việc thực hành quan trọng nhất của các Cơ Đốc nhân khi nghinh tiếp Chúa đến là gì?
Phim ngắn về Cơ đốc giáo "GÕ CỬA" | Sai lầm dễ mắc phải nhất khi nghênh tiếp Chúa là gì?
Nhiều tín hữu trong các giới tôn giáo tin lời các mục sư và trưởng lão nói rằng, “Mọi lời và công tác của Đức Chúa Trời đều nằm trong Kinh Thánh. Không thể có lời Đức Chúa Trời nằm ngoài Kinh Thánh”. Nhưng mà có căn cứ kinh thánh nào cho điều này không? Đức Chúa Jêsus có nói những lời này không? Trong sách Khải Huyền, đã nhiều lần tiên tri rằng, “Ai có tai, hãy nghe lời Ðức Thánh Linh phán cùng các Hội thánh rằng”. Những lời của Chúa nói quá rõ ràng: Khi Chúa đến trong những ngày sau rốt, Ngài sẽ lại phán. Trong việc nghinh tiếp Chúa đến, nếu chúng ta không tách khỏi Kinh Thánh và tìm kiếm điều Đức Thánh Linh phán với các hội thánh, chúng ta sẽ có thể nghinh tiếp Chúa sao?
Tia Chớp Phương Đông, Hội Thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng được tạo lập bởi sự xuất hiện và công việc của Đức Chúa Trời Toàn Năng, sự trở lại của Chúa Jêsus, Đấng Christ của những ngày sau rốt. Hội Thánh này được hình thành từ tất cả những ai chấp nhận công tác của Đức Chúa Trời Toàn Năng trong những ngày sau rốt và được lời của Ngài chinh phục và cứu rỗi. Hội Thánh này được thành lập hoàn toàn bởi chính Đức Chúa Trời Toàn Năng và được Ngài dẫn dắt như Đấng Chăn Chiên. Chắc chắn nó không được tạo ra bởi con người. Đấng Christ là lẽ thật, là đường đi và là sự sống. Chiên của Đức Chúa Trời thìnghe tiếng Đức Chúa Trời. Chỉ cần đọc những lời của Đức Chúa Trời Toàn Năng, bạn sẽ thấy Đức Chúa Trời đã xuất hiện.
Lời Chúa Hằng Ngày | Đức Chúa Trời và con người sẽ cùng bước vào sự nghỉ ngơi (Trích đoạn VIII)
Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Đức Chúa Tời đã dựng nên con người và đặt họ trên đất, và Ngài đã dẫn dắt họ kể từ đó. Sau đó Ngài cứu họ và phục vụ với vai trò là một của lễ chuộc tội cho loài người. Cuối cùng, Ngài vẫn phải chinh phục loài người, cứu con người một cách hoàn toàn, và khôi phục họ trở lại như ban đầu. Đây là công tác mà Ngài đã tiến hành từ khi bắt đầu - khôi phục loài người trở lại hình ảnh và hình dạng ban đầu của họ. Chúa sẽ thiết lập vương quốc của Ngài và khôi phục hình dáng ban đầu của con người, điều đó có nghĩa là Chúa sẽ khôi phục thẩm quyền của Ngài trên đất và giữa mọi loài thọ tạo. Loài người đã đánh mất lòng kính sợ Chúa sau khi bị Sa-tan làm cho bại hoại, cũng như là phận sự được giao cho các vật thọ tạo của Chúa, do đó đã trở thành kẻ thù không vâng lời Chúa. Sau đó loài người sống dưới lãnh thổ của Sa-tan và tuân theo mệnh lệnh của Sa-tan; vì thế, Đức Chúa Trời không có cách nào để làm việc giữa các vật thọ tạo của Ngài, và càng không thể giành được sự kính sợ của họ. Con người được Chúa tạo dựng, và phải thờ phượng Chúa, nhưng họ đã thực sự quay lưng lại với Ngài và thay vào đó lại thờ phượng Sa-tan. Sa-tan đã trở thành thần tượng trong lòng họ. Do đó, Đức Chúa Trời đã mất đi vị thế của Ngài trong lòng họ, điều đó có nghĩa rằng Ngài đã mất đi ý nghĩa đằng sau sự sáng tạo loài người của Ngài. Do đó, để khôi phục ý nghĩa đằng sau sự sáng tạo loài người của Ngài, Ngài phải khôi phục hình dạng ban đầu của họ và loại bỏ tâm tính bại hoại của loài người. Để giành lại con người từ Sa-tan, Ngài phải cứu họ ra khỏi tội lỗi. Chỉ bằng cách này thì Đức Chúa Trời mới có thể dần dần khôi phục hình dạng và chức năng ban đầu của họ, và cuối cùng, khôi phục vương quốc của Ngài. Sự hủy diệt sau cùng đối với các con trai của sự bất tuân sẽ được thực hiện để cho con người thờ phượng Đức Chúa Trời tốt hơn và sống tốt hơn trên đất. Bởi vì Đức Chúa Trời đã dựng nên con người, nên Ngài sẽ làm cho họ thờ phượng Ngài; Bởi vì Ngài muốn khôi phục chức năng ban đầu của loài người, nên Ngài sẽ khôi phục nó trọn vẹn và không có bất kỳ sự pha trộn nào. Khôi phục thẩm quyền của Ngài có nghĩa là làm cho con người thờ phượng Ngài và tuân phục Ngài; điều đó có nghĩa là Đức Chúa Trời sẽ làm cho con người sống vì Ngài và khiến kẻ thù của Ngài bị diệt vong bởi thẩm quyền của Ngài. Điều đó có nghĩa rằng Đức Chúa Trời sẽ khiến tất cả những gì thuộc về Ngài tiếp tục tồn tại giữa con người mà không có sự chống đối của bất kỳ ai. Vương quốc Đức Chúa Trời muốn thiết lập là vương quốc của chính Ngài. Nhân loại Ngài mong muốn là một nhân loại sẽ thờ phượng Ngài, một nhân loại sẽ tuân phục Ngài hoàn toàn và bày tỏ sự vinh hiển của Ngài. Nếu Đức Chúa Trời không cứu loài người bại hoại, thì ý nghĩa đằng sau sự sáng tạo loài người của Ngài sẽ bị mất đi; Ngài sẽ không còn thẩm quyền giữa con người, và vương quốc của Ngài sẽ không còn có thể tồn tại trên đất. Nếu Đức Chúa Trời không hủy diệt những kẻ thù không vâng phục Ngài, thì Ngài sẽ không thể có được sự vinh hiển trọn vẹn của Ngài, mà Ngài cũng không thể thiết lập vương quốc của Ngài trên đất. Đây sẽ là những dấu hiệu của sự hoàn thành công tác của Ngài và việc đạt được thành tựu vĩ đại của Ngài: hủy diệt hoàn toàn những ai trong loài người không vâng phục Ngài, và đem vào sự nghỉ ngơi đối với những ai đã được trở nên trọn vẹn. Khi con người đã được khôi phục lại hình dạng ban đầu của họ, và khi họ có thể hoàn thành bổn phận của riêng mình, giữ đúng vị trí của mình và tuân phục mọi sự sắp xếp của Chúa, thì Chúa sẽ có được một nhóm người trên đất thờ phượng Ngài, và Ngài cũng đã thiết lập một vương quốc trên đất thờ phượng Ngài. Sau đó Ngài sẽ có chiến thắng đời đời trên đất, và tất cả những ai chống đối Ngài sẽ bị diệt vong cho đến đời đời. Điều này sẽ khôi phục ý định ban đầu của Ngài trong việc dựng nên loài người; nó sẽ khôi phục ý định của Ngài trong việc dựng nên muôn vật, và nó cũng sẽ khôi phục thẩm quyền của Ngài trên đất, giữa muôn vật, và giữa những kẻ thù của Ngài. Những điều này sẽ là các biểu tượng cho chiến thắng hoàn toàn của Ngài. Từ đó, loài người sẽ bước vào sự nghỉ ngơi và bắt đầu một đời sống theo đúng hướng. Đức Chúa Trời cũng sẽ bước vào sự nghỉ ngơi đời đời với loài người, và bắt đầu một đời sống đời đời được chia sẻ bởi chính Ngài lẫn con người. Sự ô uế và bất tuân hiện tại trên đất đã biến mất, và tất cả sự khóc than đã tiêu tan, và mọi thứ trên thế giới chống lại Đức Chúa Trời đã không còn tồn tại. Chỉ có Đức Chúa Trời và những người Ngài đã mang đến sự cứu rỗi sẽ còn mãi; chỉ có sự sáng tạo của Ngài sẽ còn mãi”.
Trích từ “Lời xuất hiện trong xác thịt”
Tia Chớp Phương Đông, Hội Thánh Đức Chúa Trời Toàn Năng được tạo lập bởi sự xuất hiện và công việc của Đức Chúa Trời Toàn Năng, sự trở lại của Chúa Jêsus, Đấng Christ của những ngày sau rốt. Hội Thánh này được hình thành từ tất cả những ai chấp nhận công tác của Đức Chúa Trời Toàn Năng trong những ngày sau rốt và được lời của Ngài chinh phục và cứu rỗi. Hội Thánh này được thành lập hoàn toàn bởi chính Đức Chúa Trời Toàn Năng và được Ngài dẫn dắt như Đấng Chăn Chiên. Chắc chắn nó không được tạo ra bởi con người. Đấng Christ là lẽ thật, là đường đi và là sự sống. Chiên của Đức Chúa Trời thìnghe tiếng Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Đấng Christ của những ngày sau rốt mang đến sự sống, và mang đến con đường lẽ thật lâu bền và vĩnh cửu. Lẽ thật này là con đường mà thông qua đó con người sẽ có được sự sống, và chỉ qua con đường đó con người mới biết đến Đức Chúa Trời và được Đức Chúa Trời chấp nhận. Nếu ngươi không kiếm tìm con đường sự sống cung cấp bởi Đấng Christ của những ngày sau rốt, ngươi sẽ không bao giờ có được sự công nhận của Jêsus, và sẽ không bao giờ đủ tư cách để bước qua cánh cổng của vương quốc thiên đàng, bởi ngươi vừa là con rối vừa là tù nhân của lịch sử. Những ai bị chi phối bởi phép tắc, bởi câu chữ, và bị trói buộc bởi lịch sử sẽ không bao giờ có thể có được sự sống, sẽ không bao giờ có thể có được con đường sự sống bất diệt. Điều này là bởi vì tất cả những gì họ có được chỉ là nước đục mà họ đã bám vào hàng ngàn năm nay, thay vì nước sự sống chảy ra từ ngôi. Những ai không được cung cấp nước sự sống thì chỉ mãi là những xác chết, là những món đồ chơi của Sa-tan, và là con cái của địa ngục. Vậy thì làm sao họ có thể nhìn thấy Đức Chúa Trời? Nếu ngươi cứ bám víu vào quá khứ, cố níu giữ mọi thứ như thể chúng đứng bất di bất dịch, và không thử thay đổi hiện trạng và đào thải lịch sử, thì ngươi sẽ không lúc nào chống lại Đức Chúa Trời sao? Các bước trong công việc của Đức Chúa Trời rộng lớn và phi thường, như sóng trào và sấm dội - mà ngươi thì ngồi và thụ động chờ đợi sự hủy diệt, bám lấy sự dại dột của mình và chẳng làm gì cả. Bằng cách này, làm sao ngươi có thể được xem như một người đang theo bước chân của Chiên Con? Làm sao ngươi có thể biện hộ rằng Đức Chúa Trời mà ngươi đang bám víu vào là một Đức Chúa Trời luôn mới mẻ và không bao giờ cũ? Và làm sao những câu chữ trong những trang sách ố vàng của ngươi có thể đưa ngươi sang một thời đại mới? Làm sao chúng có thể dẫn dắt ngươi tìm kiếm các bước trong công việc của Đức Chúa Trời? Và làm sao chúng có thể dẫn ngươi tới được thiên đàng? Thứ ngươi đang giữ trong tay là những câu chữ có thể đem lại chút khuây khỏa tạm bợ, chứ không phải là những lẽ thật mà có thể ban cho sự sống. Thánh kinh mà ngươi đọc là thứ có thể làm giàu ngôn từ của ngươi, nhưng không phải những lời minh triết giúp ngươi biết được sự sống của con người, càng không phải con đường có thể dẫn dắt ngươi đến sự hoàn thiện. Sự trái ngược này chẳng phải đã cho ngươi lý do để suy ngẫm? Chẳng phải nó đã giúp ngươi hiểu được những mầu nhiệm ẩn chứa trong đó sao? Ngươi có khả năng tự đưa mình đến thiên đàng để gặp Đức Chúa Trời không? Không có sự đến của Đức Chúa Trời, ngươi có thể tự dẫn ngươi đến thiên đàng để vui hưởng niềm vui gia đình với Đức Chúa Trời không? Giờ ngươi vẫn đang mơ hay sao? Vậy ta đề nghị ngươi hãy thôi mơ mộng, và hãy nhìn xem ai đang làm việc, ai đang thực hiện công việc cứu rỗi con người của những ngày sau rốt. Nếu không làm thế, ngươi sẽ không bao giờ có được lẽ thật, và sẽ không bao giờ có được sự sống.
Những ai mong muốn có được sự sống mà không dựa vào lẽ thật do Đấng Christ phán bảo thì thật là những người điên rồ nhất thế gian, và những ai không chấp nhận con đường sự sống do Đấng Christ mang lại thì đúng là bị lạc trong mộng mị. Và như vậy nên Ta nói rằng những người không chấp nhận Đấng Christ của những ngày sau rốt sẽ mãi bị khinh miệt bởi Đức Chúa Trời. Đấng Christ là cánh cổng đến vương quốc trong những ngày sau rốt, mà không ai có thể bỏ qua. Không ai có thể được hoàn thiện bởi Đức Chúa Trời mà không thông qua Đấng Christ. Ngươi tin vào Đức Chúa Trời, vậy thì ngươi phải chấp nhận những lời Ngài và tuân theo đường lối của Ngài. Ngươi không được chỉ nghĩ tới nhận lãnh ân phước mà không chấp nhận lẽ thật, hay chấp nhận sự chu cấp của sự sống. Đấng Christ đến trong những ngày sau rốt để tất cả những ai thực sự tin ở Ngài có thể được chu cấp cho sự sống. Công việc của Ngài là nhằm khép lại thời đại cũ và mở ra một thời đại mới, và là con đường mà tất cả những ai muốn bước vào thời đại mới phải đi qua. Nếu ngươi không thế chấp nhận Ngài, và thay vào đó chỉ trích, báng bổ và hành hạ Ngài, thì ngươi chắc chắn sẽ bị thiêu đốt đời đời, và sẽ không bao giờ vào được vương quốc của Đức Chúa Trời. Bởi Đấng Christ này bản thân Ngài là sự tỏ hiện của Đức Thánh Linh, sự tỏ hiện của Đức Chúa Trời, là Đấng mà Đức Chúa Trời đã giao phó để làm công việc của Ngài trên trần thế. Và vì vậy Ta nói rằng nếu ngươi không chấp nhận tất cả những gì được thực hiện bởi Đấng Christ của những ngày sau rốt, thì ngươi đã báng bổ Đức Thánh Linh. Sự trừng phạt mà những ai báng bổ Đức Thánh Linh phải chịu là đã rõ ràng với tất cả mọi người. Ta cũng nói với ngươi rằng nếu ngươi chống lại Đấng Christ của những ngày sau rốt, và chối bỏ Ngài, thì không ai có thể chịu hậu quả thay ngươi cả. Hơn nữa, từ hôm nay trở đi ngươi sẽ không có một cơ hội khác để có được sự chấp nhận của Đức Chúa Trời; thậm chí nếu ngươi cố cứu chuộc bản thân mình, ngươi sẽ không bao giờ thấy được dung nhan Đức Chúa Trời lại lần nữa. Bởi điều ngươi chống lại chẳng phải một con người, điều ngươi chối bỏ chẳng phải một sinh linh yếu đuối, mà là Đấng Christ. Ngươi có ý thức được hậu quả này không? Ngươi đã không gây ra một lỗi nhỏ, mà là phạm một tội tày trời. Và vì vậy Ta khuyên mọi người đừng cố chống lại lẽ thật, hay đưa ra những chỉ trích bừa bãi, bởi chỉ có lẽ thật mới mang lại cho ngươi sự sống, và không có gì ngoài lẽ thật có thể giúp ngươi được tái sinh và chiêm ngưỡng dung nhan Đức Chúa Trời”.
Trailer Phim tài liệu Cơ Đốc | Công tác quản lý của Chúa luôn tiến về phía trước
Khi tổ tiên của loài người, Adam và Eva, bị Sa-tan làm sa ngã, Chúa bắt đầu quản lý công tác cứu rỗi nhân loại. Kể từ đó, Ngài làm việc không ngừng nghỉ: Ngài ban hành luật pháp để chỉ dẫn loài người, và Ngài đích thân đến giữa con người để bị đóng đinh trên cây thập giá và cứu chuộc loài người, và trong những ngày sau rốt, Ngài tiếp tục công việc của mình, và hoàn thành những lời tiên tri trong Kinh Thánh: “Ta đi sắm sẵn cho các ngươi một chỗ” (Giăng 14:2) . “Ta đến mau chóng, và đem phần thưởng theo với ta, để trả cho mỗi người tùy theo công việc họ làm” (Khải Huyền 22:12).
Lòng thương xót của Ta được bày tỏ trên những người yêu mến Ta và từ bỏ bản thân họ. Và hình phạt giáng trên những kẻ ác là bằng chứng chính xác cho tâm tính công chính của Ta, và hơn nữa, là lời chứng cho cơn thịnh nộ của Ta. Khi thảm họa đến, nạn đói và dịch bệnh sẽ xảy đến cho tất cả những kẻ chống lại Ta và họ sẽ than khóc. Những kẻ đã phạm phải mọi kiểu gian ác, nhưng đã theo Ta trong nhiều năm, sẽ không thoát khỏi việc trả giá cho những tội lỗi của họ; họ cũng vậy, rơi vào thảm họa, hiếm thấy điều nào giống như vậy trong suốt hàng triệu năm, sẽ sống trong một tình trạng hoảng loạn và sợ hãi liên miên. Và những môn đồ của Ta đã bày tỏ lòng trung thành với mình Ta sẽ vui mừng và hoan nghênh sức mạnh của Ta. Họ sẽ trải nghiệm sự thỏa lòng không thể tả và sống trong một niềm vui mà trước đây Ta chưa từng ban cho nhân loại. Vì Ta trân trọng những việc lành của con người và ghê tởm những việc ác của họ. Kể từ khi Ta bắt đầu dẫn dắt nhân loại, Ta đã háo hức hy vọng có được một nhóm người có cùng tâm tình với Ta. Ta chưa bao giờ quên những kẻ không có cùng tâm tình với Ta; Ta đã ghê tởm họ trong lòng Ta, chỉ chờ cơ hội để giáng sự hoạn nạn của Ta lên họ, là điều sẽ khiến Ta ưa thích khi nhìn thấy. Giờ đây ngày của Ta cuối cùng đã đến, và Ta không cần phải chờ đợi nữa!
Trailer Phim tài liệu Cơ Đốc | Chúa cai trị vũ trụ
Vũ trụ vô cùng rộng lớn, với hằng hà sa số ngôi sao đang hoạt động theo quỹ đạo một cách có trật tự... Bạn có muốn biết ai đã tạo dựng thiên thể của vũ trụ và ai điều khiển quỹ đạo của chúng không? Đoạn phim Cơ Đốc đặc sắc Chúa Cai Trị Vũ Trụ sẽ cho bạn biết quyền năng phi thườngcủa Đấng Tạo Hóa.
Trailer Phim tài liệu Cơ Đốc | Tư liệu về công tác tạo dựng thế giới và dẫn dắt, cứu chuộc loài người của Chúa
Bạn có muốn biết Chúa đã tạo dựng thế giới như thế nào không? Bạn có muốn biết Chúa đã dẫn dắt loài người từng bước một cho đến ngày nay không? Đoạn trích tuyệt vời từ bộ phim Cơ Đốc, Đấng Nắm Giữ Quyền Tối Thượng trên Vạn Vật, cung cấp tư liệu về công tác tạo dựng thế giới, và dẫn dắt, cứu chuộc loài người của Chúa. Đoạn phim sẽ tiết lộ những câu trả lời này cho bạn.
Hai nghìn năm trước đây, khi Đức Chúa Jêsus nhập thể đã xuất hiện và làm việc tại Giu-đê, Ngài đã bị các thầy tề lễ cả, các thầy thông giáo và người Pha-ri-si bắt bớ và lên án; trong những ngày sau rốt, khi Đức Chúa Trời Toàn Năng đã nhập thể để bày tỏ lẽ thật và làm công tác phán xét và thanh tẩy con người, Ngài cũng đã phải chịu sự bắt bớ điên cuồng và sự lên án từ các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng như sự từ chối của thế hệ này. Hai lần Đức Chúa Trời đã trở nên xác thịt để sống trên trái đất và thực hiện công tác cứu rỗi con người, Ngài đã gặp phải sự chống đối tột cùng, sự lên án và bắt bớ điên cuồng từ các nhà lãnh đạo trong giới tôn giáo. Sự việc này đã gây hoang mang và thậm chí khiến mọi người sửng sốt: Tại sao mỗi lần Đức Chúa Trời mở ra một giai đoạn của công tác mới thì Ngài luôn gặp phải kiểu đối xử này? Tại sao những kẻ chống lại Đức Chúa Trời một cách điên cuồng và hung hăng nhất lại là những nhà lãnh đạo tôn giáo, là những người đọc đi đọc lại Kinh Thánh và những người đã hầu việc Chúa trong nhiều năm? Tại sao những nhà lãnh đạo tôn giáo mà mọi người xem là sùng đạo nhất, trung tín nhất và vâng lời Chúa nhất thực ra lại không thể hòa hợp với Đức Chúa Trời, mà thay vào đó lại là những kẻ thù của Chúa? Có thể nào công tác của Đức Chúa Trời là sai lầm? Có thể nào những hành động của Đức Chúa Trời không theo lẽ phải? Điều đó chắc chắn là không đúng! Có hai lý do cơ bản khiến các nhà lãnh đạo tôn giáo có thể đóng vai trò chống đối Đức Chúa Trời và trở thành những kẻ thù của Đức Chúa Trời, và đó là: Lý do thứ nhất là do những người này không có kiến thức về công tác của Đức Thánh Linh, họ cũng không có kiến thức về các nguyên tắc trong công tác của Đức Chúa Trời. Họ luôn dựa vào kiến thức hạn hẹp về Kinh Thánh của mình, các lý thuyết thần học, các khái niệm và trí tưởng tượng của con người để phân định công tác của Đức Chúa Trời, là điều luôn luôn mới và không bao giờ cũ; lý do thứ hai là, vì loài người bị Sa-tan làm cho vô cùng hư hoại, bản chất của nó là kiêu ngạo và tự phụ, nó khinh ghét lẽ thật, và nó đặc biệt xem trọng địa vị. Đặt cùng với nhau, hai lý do này đã dẫn đến thảm kịch của việc nhân loại từ bỏ và lên án con đường thật hết lần này đến lần khác trong suốt lịch sử.
Khi ngươi đã có được việc sống bày tỏ ra nhân tính thông thường, và đã được làm cho hoàn thiện, mặc dù ngươi sẽ không thể nói tiên tri, cũng không nói bất kỳ sự mầu nhiệm nào, ngươi sẽ sống bày tỏ ra và biểu lộ hình ảnh của một con người. Đức Chúa Trời đã tạo nên con người mà sau đó con người đã bị Sa-tan làm bại hoại, và sự bại hoại này đã khiến con người trở thành “những xác chết” - và do vậy, sau khi ngươi đã thay đổi, ngươi sẽ khác biệt với những xác chết này. Chính lời Chúa ban sự sống cho linh hồn của con người và làm cho họ được tái sinh, và khi linh hồn của con người được tái sinh, họ sẽ sống dậy. Nói đến “kẻ chết” nghĩa là ám chỉ những cái xác không hồn, là những người mà linh hồn của họ đã chết. Khi linh hồn của con người được ban sự sống, họ sẽ sống dậy. Các thánh đồ được nói đến trước kia ám chỉ những người đã sống dậy, những người đã chịu sự ảnh hưởng của Sa-tan nhưng đã đánh bại Sa-tan. Những người được chọn ở Trung Quốc đã phải chịu sự bắt bớ và sự lừa bịp tàn nhẫn và vô nhân tính của con rồng lớn sắc đỏ, khiến họ bị tổn hại về tinh thần và không có chút dũng khí nào để sống. Do vậy, việc thức tỉnh linh hồn của họ phải bắt đầu với bản chất của họ: Từng chút một, trong bản chất của họ, linh hồn của họ phải được đánh thức. Khi mà, một ngày nào đó, họ sống dậy, sẽ không còn những chướng ngại nữa, và tất cả sẽ tiến triển êm đẹp. Vào lúc này, điều này vẫn chưa thể đạt đến được. Việc sống bày tỏ ra của hầu hết mọi người chứa đựng nhiều không khí chết chóc, họ bị vùi trong mùi của sự chết, và họ thiếu thốn quá nhiều. Lời nói của một số người mang sự chết, hành động của họ mang sự chết, và hầu như mọi thứ mà họ sống bày tỏ ra đều là sự chết. Nếu, ngày nay, con người công khai làm chứng cho Đức Chúa Trời thì công việc này sẽ thất bại, bởi vì họ chưa hoàn toàn sống dậy, và có quá nhiều kẻ chết trong số các ngươi. Ngày nay, một số người hỏi tại sao Đức Chúa Trời không tỏ ra một số dấu kỳ phép lạ để Ngài có thể nhanh chóng loan báo công việc của mình giữa các dân ngoại. Kẻ chết không thể làm chứng cho Đức Chúa Trời; chỉ người sống mới có thể, nhưng hầu hết mọi người ngày nay đều là kẻ chết, quá nhiều người trong số họ sống trong lao tù của sự chết, họ sống dưới sự ảnh hưởng của Sa-tan, và không thể có được sự chiến thắng - và như vậy thì làm sao họ có thể làm chứng cho Đức Chúa Trời? Làm sao họ có thể loan báo công việc của Phúc Âm?
Giữ vững lời Chúa và có thể giải thích lời Ngài một cách không lúng túng không có nghĩa là ngươi sở hữu hiện thực; mọi thứ không đơn giản như ngươi tưởng tượng. Việc ngươi có sở hữu hiện thực hay không không căn cứ vào những gì ngươi nói, mà căn cứ vào những gì ngươi sống thể hiện ra. Chỉ khi lời Chúa trở thành sự sống của ngươi và sự thể hiện tự nhiên của ngươi, thì mới có thể nói rằng ngươi sở hữu hiện thực, và chỉ khi đó ngươi mới được tính là đã đạt được hiểu biết thực sự và vóc giạc thực tế. Ngươi phải có khả năng chịu được sự soi xét lâu dài, và ngươi phải có khả năng sống thể hiện ra hình tượng giống như Chúa yêu cầu. Đây không được chỉ đơn thuần là sự thể hiện; nó phải tuôn ra từ ngươi một cách tự nhiên. Chỉ khi đó, ngươi mới thực sự sở hữu hiện thực, và chỉ khi đó ngươi mới có được sự sống. Để Ta lấy ví dụ về thử thách của những người phục vụ mà mọi người đều quen thuộc: Bất kỳ ai cũng có thể đưa ra những lý thuyết cao siêu về những kẻ phục vụ, và mọi người đều có đủ hiểu biết về chủ đề này; họ nói về nó và lời người sau vượt trội hơn người trước, như thể một cuộc thi vậy. Tuy nhiên, nếu con người chưa trải qua một thử thách lớn thì rất khó để nói rằng người đó có thể đưa ra lời chứng tốt. Nói tóm lại, việc sống thể hiện ra của con người còn rất thiếu, hoàn toàn trái ngược với sự hiểu biết của họ. Chính bởi lẽ đó, nó chưa trở thành vóc giạc thực tế của con người, và chưa phải là sự sống của họ. Bởi vì sự hiểu biết của con người chưa được đưa vào thực tế, nên vóc giạc của người đó vẫn chỉ như lâu đài xây trên cát, ngấp nghé bên bờ vực sụp đổ. Con người có quá ít hiện thực; hầu như không thể tìm thấy chút hiện thực nào ở con người. Có quá ít hiện thực tuôn chảy ra một cách tự nhiên từ con người, và tất cả hiện thực mà họ sống thể hiện ra là do gượng ép. Chính vì lẽ đó, Ta nói rằng con người không sở hữu hiện thực. Mặc dù người ta khẳng định tình yêu Đức Chúa Trời của họ không bao giờ thay đổi, đó chỉ là những gì họ nói trước khi đối diện với bất kỳ thử thách nào. Khi họ bất ngờ đối mặt với thử thách một ngày nào đó, những điều mà họ nói sẽ một lần nữa lệch lạc với hiện thực, và điều đó sẽ lại chứng minh rằng con người không sở hữu hiện thực. Có thể nói rằng bất cứ khi nào ngươi đối mặt với những việc không phù hợp với các quan niệm của ngươi và đòi hỏi ngươi gạt bản thân mình sang một bên, thì những việc đó là thử thách của ngươi. Trước khi ý muốn của Chúa được tiết lộ, mọi người phải trải qua một bài kiểm tra khắt khe và một thử thách to lớn. Ngươi có hiểu thấu được điều này không? Khi Đức Chúa Trời muốn thử thách con người, Ngài luôn cho phép họ được lựa chọn, trước khi lẽ thật thực sự được tiết lộ. Điều này có nghĩa là khi Chúa đặt con người trước thử thách, Ngài sẽ không bao giờ nói cho ngươi biết lẽ thật; đó là cách để con người được phơi bày. Đó là một cách mà Chúa thực hiện công việc của Ngài, để thấy ngươi có biết Đức Chúa Trời của ngày hôm nay không, cũng như ngươi có sở hữu hiện thực không. Ngươi có thật sự không còn nghi ngờ gì về công tác của Chúa không? Liệu ngươi có thể thực sự đứng vững khi một thử thách lớn xảy đến với ngươi không? Ai dám nói: “Tôi đảm bảo sẽ không có vấn đề gì”? Ai dám khẳng định: “Người khác có thể có nghi ngờ, chứ tôi thì không bao giờ”? Giống như khi Phi-e-rơ bị thử thách: ông ta luôn khoác lác trước khi lẽ thật được tiết lộ. Đây không phải là thói xấu riêng của Phi-e-rơ; đây là khó khăn lớn nhất mà mọi con người đang phải đối mặt. Nếu Ta đến thăm một vài nơi hoặc thăm một vài anh chị em để xem các ngươi hiểu gì về công tác của Đức Chúa Trời ngày nay, các ngươi chắc chắn có thể nói nhiều về kiến thức của mình, và các ngươi dường như không hề có chút nghi ngờ nào. Nếu ta hỏi ngươi: “Ngươi có thực sự xác định được rằng công tác hôm nay là do chính Chúa thực hiện? Mà không nghi ngờ gì?” Ngươi chắc chắn sẽ trả lời: “Không nghi ngờ gì nữa, đây chính là công tác do Thần của Đức Chúa Trời thực hiện”. Một khi đã trả lời theo cách như vậy, ngươi chắc chắn không cảm thấy mảy may nghi ngờ, và ngươi thậm chí còn cảm thấy khá hài lòng, nghĩ rằng ngươi đã có được một chút hiện thực. Những người có xu hướng hiểu mọi việc theo cách đó là những người sở hữu ít hiện thực hơn; người ta càng nghĩ rằng họ đã có được nó, thì người ta càng ít có khả năng đứng vững khi đối mặt với thử thách. Khốn khổ thay những kẻ kiêu căng và ngạo mạn, và khốn khổ thay những kẻ không hiểu chính mình; những người như vậy chỉ giỏi nói, nhưng lại kém nhất khi biến lời nói thành hành động. Khi có dấu hiệu nhỏ nhất của rắc rối, những người này bắt đầu nghi ngờ, và ý nghĩ bỏ cuộc len lỏi vào tâm trí họ. Họ không sở hữu chút hiện thực nào; họ chỉ có lý thuyết đặt trên tôn giáo, không có một chút hiện thực nào mà Chúa yêu cầu. Ta ghê tởm nhất những kẻ chỉ nói lý thuyết mà không sở hữu hiện thực. Họ ầm ĩ nhất khi thực hiện công việc của mình, nhưng ngay khi đối mặt với hiện thực, họ rã đám. Chẳng phải điều đó cho thấy những người này không sở hữu chút hiện thực nào hay sao? Cho dù sóng gió dữ dội đến đâu, nếu ngươi vẫn có thể đứng vững mà không cho phép một chút mảy may nghi ngờ len lỏi vào tâm trí, và có thể đứng vững và không chối bỏ, và thậm chí ngay cả khi chẳng còn lại ai khác, thì ngươi sẽ được xem là thực sự hiểu và đích xác sở hữu hiện thực. Nếu gió chiều nào, ngươi ngả theo chiều ấy - nếu ngươi chạy theo số đông, và học nói theo lời kẻ khác như vẹt - thì cho dù ngươi hùng hồn đến đâu, cũng không chứng tỏ rằng ngươi sở hữu hiện thực. Chính vì lẽ đó, ta đề nghị ngươi không nên vội gào lên những lời sáo rỗng. Ngươi có biết Đức Chúa Trời sắp làm gì không? Đừng cư xử như một Phi-e-rơ nữa, kẻo đem hổ thẹn cho bản thân và không thể ngẩng cao đầu; điều đó sẽ chẳng tốt cho ai cả. Hầu hết mọi người không có vóc giạc thực sự. Mặc dù Chúa đã thực hiện rất nhiều công việc, Ngài chưa đem hiện thực đến cho mọi người; nói chính xác hơn, Ngài chưa bao giờ đích thân trừng phạt ai. Một số người đã bị phơi bày qua những thử thách như thế, với bàn tay tội lỗi của họ vươn ra ngày càng xa hơn, tưởng rằng có thể dễ dàng thắng được Chúa, rằng họ có thể làm bất kỳ điều gì họ muốn. Bởi họ không thể chịu đựng được ngay cả loại thử thách này, thì những thử thách lớn hơn là điều không thể đối với họ, việc sở hữu hiện thực cũng vậy. Chẳng phải là họ đang cố lừa dối Chúa sao? Sở hữu hiện thực không phải là việc có thể giả bộ, hiện thực cũng không phải là thứ ngươi có thể đạt được bằng cách biết nó. Điều đó phụ thuộc vào vóc giạc thực tế của ngươi, cũng như việc ngươi có chống chịu được mọi thử thách hay không. Ngươi có hiểu không?
Phim ngắn về Cơ đốc giáo "GIA GIÁO ĐỎ" :Có phải những người tin vào Đức Chúa Trời không quan tâm đến gia đình?
Đức Chúa Jêsus đã phán: “Hãy đi khắp thế gian, giảng Tin Lành cho mọi người” (Mác 16:15). Loan truyền phúc âm và làm chứng cho Đức Chúa Trời là hành động công chính và tốt lành được các Cơ Đốc nhân thực hiện. Tuy thế, Đảng Cộng sản Trung Quốc bắt bớ và bách hại tàn bạo các Cơ Đốc nhân, dẫn đến nhiều mái ấm bị tan nát, một số có nhà mà không thể về, và nhiều người bị bắt và bị bỏ tù. Có người còn bị hành hạ cho đến chết, nhưng ĐCSTQ tiếp tục đổi trắng thay đen, nói rằng mái ấm của họ tan nát là bởi niềm tin của họ vào Đức Chúa Trời. Ai là thủ phạm thật sự của việc hủy hoại vô số mái ấm Cơ Đốc nhân?
Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Đức Chúa Trời đã tạo ra thế gian này và mang con người, một sinh vật sống mà được Ngài ban cho sự sống, vào trong đó. Và rồi con người bắt đầu có cha mẹ và họ hàng, và không còn đơn độc. Kể từ giây phút đầu tiên nhìn thấy thế giới vật chất này, con người đã được định sẵn để tồn tại trong sự sắp đặt của Đức Chúa Trời. Hơi thở sự sống từ Đức Chúa Trời nuôi sống mỗi một loài sinh vật sống trong suốt quá trình lớn lên đến tuổi trưởng thành. Trong quá trình này, không ai cảm thấy rằng con người đang lớn lên dưới sự chăm sóc của Chúa, thay vào đó, họ tin rằng con người đang lớn lên dưới sự chăm sóc yêu thương của cha mẹ, và chính bản năng sống của mỗi người điều khiển sự trưởng thành của họ. Điều này là bởi vì con người không biết ai ban sự sống cho mình, hoặc nó đã đến từ đâu, càng không biết cách thức mà bản năng sống tạo ra những phép mầu. Họ chỉ biết rằng thức ăn là nền tảng để sự sống của họ được tiếp tục, rằng sự kiên trì là nguồn gốc sự tồn tại của họ, và rằng những niềm tin trong tâm trí của họ chính là nguồn vốn mà sự tồn tại của họ phụ thuộc vào. Con người hoàn toàn không nhận biết gì về ân điển và sự chu cấp của Đức Chúa Trời, và chính vì vậy họ lãng phí sự sống mà Chúa đã ban cho mình… Không một ai trong nhân loại được Chúa chăm sóc ngày đêm này biết tự giác thờ phượng Ngài. Đức Chúa Trời chỉ tiếp tục làm việc trên con người, tạo vật mà Ngài không đặt bất cứ kỳ vọng nào, như Ngài đã lên kế hoạch. Ngài làm vậy với hy vọng một ngày nào đó, con người sẽ thức tỉnh khỏi giấc mơ của mình và chợt nhận ra giá trị và ý nghĩa cuộc sống, cái giá mà Đức Chúa Trời đã trả cho tất cả những điều mà Ngài đã ban cho con người, và sự quan tâm sốt sắng của Chúa khi Ngài chờ đợi con người trở lại với Ngài. Chưa có ai từng tìm hiểu những bí mật chi phối nguồn gốc và sự tiếp nối cuộc sống con người. Chỉ có Chúa, Đấng biết rõ tất cả những điều này, âm thầm gánh chịu tổn thương và những hậu quả mà con người, là tạo vật được Chúa ban cho mọi thứ nhưng chẳng hề biết ơn, mang đến cho Ngài. Con người xem nhẹ mọi thứ mà sự sống mang lại, và rồi tương tự như vậy, “lẽ dĩ nhiên” Chúa lại bị con người phản bội, bị con người quên lãng, và bị con người cưỡng đoạt. Phải chăng kế hoạch của Chúa thực sự quan trọng đến vậy? Phải chăng con người, sinh vật sống được chính tay Chúa dựng nên này, lại thực sự quan trọng đến vậy? Kế hoạch của Đức Chúa Trời chắc chắc là quan trọng, tuy nhiên, sinh vật được chính tay Chúa tạo nên này tồn tại vì kế hoạch của Ngài. Chính vì thế, Đức Chúa Trời không thể vì ghét bỏ loài người mà lãng phí kế hoạch của Ngài. Chính vì kế hoạch của Ngài và vì hơi thở Ngài đã hà hơi mà Chúa đành cam chịu mọi sự dằng xé, không phải vì cớ thể xác của con người mà vì sự sống của con người. Ngài đã làm vậy không phải để dành lại xác thịt của con người mà chính là để dành lại sự sống mà Ngài đã hà hơi. Đây chính là kế hoạch của Ngài.
Tất cả mọi người đến với thế gian này đều phải trải qua sự sống và cái chết, và phần lớn trong số họ đã trải qua vòng luân hồi của sự chết và sự tái sinh. Không bao lâu nữa những người đang sống sẽ chết, và những người chết sẽ sớm trở lại. Tất cả những điều này là tiến trình sống được Đức Chúa Trời sắp đặt dành cho mỗi sinh vật sống. Tuy thế, tiến trình và vòng luân hồi này chính là lẽ thật mà Đức Chúa Trời muốn con người nhận ra: rằng sự sống mà Chúa ban cho con người là vô hạn, không bị ảnh hưởng bởi thế giới vật chất, thời gian hay không gian. Đó là sự mầu nhiệm của sự sống mà con người được Chúa ban cho, và là một bằng chứng cho thấy rằng sự sống đến từ Ngài. Mặc dù nhiều người có thể không tin rằng sự sống đến từ Đức Chúa Trời, nhưng con người chắc chắn thích tận hưởng mọi điều đến từ Chúa, cho dù họ có đang tin hay chối bỏ sự hiện hữu của Ngài. Nếu một ngày nào đó Chúa đột ngột thay đổi ý định và muốn đòi lại tất cả mọi thứ tồn tại trên thế gian và lấy lại sự sống mà Ngài đã ban tặng, thì khi ấy tất cả mọi thứ sẽ chấm dứt. Chúa dùng sự sống của Ngài để chu cấp cho mọi vật, cả tạo vật sống lẫn vật vô tri, dùng uy quyền và sức mạnh của Ngài để đưa tất cả vào trong một trật tự hoàn hảo. Đây là một lẽ thật mà không ai có thể nhận biết hay hiểu được, và tất cả những lẽ thật vượt quá sự hiểu biết này chính là sự biểu hiện và một minh chứng, cho sức sống của Đức Chúa Trời. Giờ Ta sẽ nói cho ngươi một bí mật: Không một tạo vật nào có thể hiểu thấu được sự vĩ đại và quyền năng sự sống của Đức Chúa Trời. Đó là một sự thật trong hiện tại cũng như trong quá khứ, và sẽ là một sự thật trong tương lai. Bí mật thứ hai mà Ta sẽ chia sẻ đó là: Nguồn sự sống đến từ Đức Chúa Trời, dành cho tất cả mọi loài thọ tạo, cho dù chúng có ở hình thức hay cấu trúc khác nhau như thế nào. Dù cho các ngươi là loài sinh vật nào đi nữa, các ngươi không thể chống lại quỹ đạo cuộc sống mà Đức Chúa Trời đã sắp đặt. Trong mọi trường hợp, điều mà Ta ao ước đó là con người sẽ hiểu điều này: Không có sự quan tâm, che chở và sự ban cho của Đức Chúa Trời, con người cũng sẽ không thể nhận được tất cả những điều mình muốn, cho dù có cố gắng chăm chỉ hay đấu tranh vất vả như thế nào đi nữanếu. Không có sự sống ban cho từ Chúa, con người sẽ mất đi cảm nhận về giá trị sống và ý nghĩa của cuộc sống. Làm thế nào Đức Chúa Trời lại có thể để cho con người, loài đang lãng phí giá trị sự sống của Ngài một cách nông nổi, lại được thảnh thơi như vậy? Như Ta đã nói: Đừng quên rằng Đức Chúa Trời là nguồn sự sống của các ngươi. Nếu con người không trân trọng tất cả những gì Đức Chúa Trời ban tặng, thì Chúa không những sẽ lấy lại những điều Ngài đã ban từ buổi đầu, mà Ngài sẽ còn đòi hỏi con người đền bù gấp đôi những điều Ngài đã ban tặng”.
Thật sự là, người Y-sơ-ra-ên không bị thất vọng; chúng đã thấy công tác do Đức Chúa Trời thực hiện trong sáu ngàn năm qua, vì Ta đã không bỏ rơi chúng. Đúng hơn là, vì tổ tiên chúng đã ăn trái từ cây biết thiện ác, do ma quỷ trao cho chúng, nên chúng đã ruồng rẫy Ta mà chạy theo tội lỗi. Sự thiện luôn thuộc về Ta, còn sự ác thì thuộc về ma quỷ, kẻ lừa dối Ta vì tội lỗi. Ta không trách con người, cũng không nhẫn tâm tiêu diệt chúng và trừng phạt chúng cách tàn nhẫn, vì sự ác ban đầu không thuộc về nhân loại. Bởi vậy, dù cho dân Y-sơ-ra-ên đã công khai đóng đinh Ta trên thập giá, nhưng mà chúng, những kẻ chờ đợi Đấng Mê-si và Đức Giê-hô-va, và khao khát Đấng Cứu Độ Jêsus, chưa hề quên lời hứa của Ta: Vì Ta đã không ruồng rẫy chúng. Xét cho cùng, Ta đã đổ máu ra làm chứng cho giao ước mà Ta đã thiết lập với nhân loại; sự thật này đã trở thành “huyết ước” ghi khắc trong lòng của những kẻ non nớt và vô tội, như một dấu ấn và đồng phụ thuộc trường cửu như trời và đất. Vì Ta chưa hề gian dối những linh hồn sầu muộn mà Ta đã tiền định, đã chọn lựa và về sau là cứu rỗi và thu phục, cũng là những kẻ đã yêu mến Ta hơn là yêu mến ma quỷ, chúng háo hức dự liệu sự trở lại của Ta và sốt sắng chờ đợi được diện kiến Ta. Vì Ta chưa hề xóa bỏ giao ước mà Ta đã thiết lập với chúng bằng máu, nên chẳng lạ gì khi chúng tha thiết chờ đợi. Ta sẽ đưa về lại những con chiên đã lạc mất suốt nhiều năm, vì Ta đã luôn yêu thương con người, đơn giản là các ác tính đã bị thêm vào sự thiện trong chúng. Ta sẽ thu phục những linh hồn tội nghiệp yêu mến Ta và những kẻ Ta đã yêu mến quá lâu rồi, nhưng làm sao Ta có thể đưa vào nhà Ta những kẻ ác chẳng hề yêu mến Ta và hành xử như kẻ địch thù? Ta sẽ không đưa vào vương quốc của Ta những hậu duệ của ma quỷ và con rắn vốn thù ghét, đối chọi, chống đối, công kích và nguyền rủa Ta, bất chấp giao ước Ta đã thiết lập bằng máu với nhân loại. Ngươi phải biết chính xác mục đích công tác của Ta là gì, và Ta thực hiện nó vì ai. Tình yêu của ngươi chứa đựng sự thiện hay sự ác? Hiểu biết của ngươi về Ta có giống như của Đa-vít và Môi-sê hay là không? Việc phục dịch của ngươi dành cho Ta có giống với việc phục dịch của Áp-ra-ham hay là không? Ngươi thật sự được Ta làm cho hoàn thiện, nhưng ngươi phải biết ngươi sẽ đại diện cho ai, cũng như sẽ chung phần hậu quả với ai. Suốt cuộc đời ngươi, trong cảm nghiệm của ngươi về công tác của Ta, ngươi có thu gặt được thành quả vui sướng và dồi dào không? Có sinh hoa trái và dồi dào không? Ngươi phải suy ngẫm về bản thân mình: Suốt nhiều năm ngươi đã nhọc công vì Ta, nhưng ngươi có từng đạt được gì không? Ngươi có từng được biến đổi hay đạt được gì không? Đổi lại những trải nghiệm gian khổ của ngươi, ngươi đã trở nên như Phi-e-rơ chịu đóng đinh, hay như Phao-lô bị đánh gục và đón nhận ánh sáng lớn lao chưa? Ngươi phải có được chút ý thức về những điều này. Ta không liên tục nói về hay chăm chú vào đời sống ngươi, vốn là thứ nhỏ hơn cả hạt cải và bé như hạt cát. Nói thẳng ra, Ta quản lý nhân loại. Tuy nhiên, Ta không xem đời sống con người, những kẻ mà Ta từng ghét bỏ nhưng về sau đã thu nhận lại, là một phần quan trọng của việc quản lý của Ta. Ngươi phải có khái niệm rõ ràng về bản chất thực sự của thân phận cũ của các ngươi, cũng như biết các ngươi là nô dịch của ai. Do đó, Ta không dùng diện mạo của con người, vốn đồng nhất với diện mạo của Sa-tan, làm nguyên liệu thô để quản lý con người, vì con người chưa hề là những đối tượng đáng giá. Các ngươi phải nhớ lại thái độ của Ta đối với các ngươi lúc ban đầu, và nhớ cách Ta gọi các ngươi lúc đó - một cái tên chẳng có ý nghĩa thực tế nào. Ngươi phải biết những danh hiệu của các ngươi chẳng có nguyên do gì đâu. Ta cho rằng tất cả các ngươi đều biết rằng các ngươi không thuộc về Đức Chúa Trời, nhưng đã bị Sa-tan chiếm lấy từ sớm và phục dịch trong nhà nó như tôi tớ trung thành; hơn nữa, các ngươi đã quên Ta lâu rồi, vì từ lâu các ngươi đã ở ngoài nhà Ta và ở trong tay ma quỷ. Những kẻ Ta đã cứu là những con người Ta đã tiền định từ lâu và đã được Ta cứu chuộc, còn các ngươi là những linh hồn khốn khổ được đặt vào giữa nhân loại như những kẻ ngoại lệ. Các ngươi phải biết rằng các ngươi không thuộc về nhà Đa-vít hay Gia-cóp, nhưng là nhà của Mô-áp, những kẻ thuộc một bộ tộc dân ngoại. Vì Ta đã không lập giao ước với các ngươi, nhưng chỉ làm việc, phán truyền giữa các ngươi và dẫn dắt các ngươi. Máu của Ta không đổ ra vì các ngươi; Ta chỉ đơn thuần thực hiện công tác của Ta giữa các ngươi vì lời chứng của Ta mà thôi. Các ngươi không biết thế ư? Công tác của Ta thật sự giống với cách Jêsus đổ máu đến chết thay cho các ngươi sao? Ngay từ đầu, đã không đáng để Ta chịu đựng sự sỉ nhục ghê gớm như thế vì các ngươi. Đức Chúa Trời, Đấng tuyệt đối không có tội, đã thẳng đến một chốn cực kỳ đáng ghét và ghê tởm, một thế giới chó lợn không phù hợp cho con người cư ngụ, thế mà Ta vẫn chịu đựng hết những sự sỉ nhục tàn bạo này vì vinh quang của Cha Ta và vì lời chứng bất diệt. Các ngươi phải biết việc các ngươi làm là gì, và thấy rằng các ngươi không phải là những đứa con sinh ra trong “danh gia vọng tộc”, nhưng chỉ là dòng dõi bần hàn của Sa-tan. Các ngươi cũng không phải là các tổ phụ của nhân loại, cũng chẳng có quyền hay sự tự do của con người. Các ngươi ban đầu chẳng có phần gì trong phúc lành của nhân loại hay của nước thiên đàng. Đấy là bởi các ngươi nằm ở tầng đáy thấp nhất của nhân loại, và Ta chưa hề nghĩ gì đến tương lai của các ngươi. Bởi vậy, dù một phần kế hoạch của Ta là ngày nay Ta có sự tin tưởng để hoàn thiện các ngươi, nhưng đây là một việc chưa từng có, vì tư cách của các ngươi quá thấp hèn và ban đầu các ngươi chẳng có phần gì trong nhân loại. Đây không phải đúng là một phúc lành cho con người sao?
Trong Thời đại Vương quốc, Đức Chúa Trời sử dụng lời để mở ra một thời đại mới, để thay đổi cách làm việc của Ngài, và để thực hiện công tác trong suốt thời đại. Đây là nguyên tắc mà Đức Chúa Trời đã làm theo trong Thời đại của Lời. Ngài đã trở nên xác thịt để phán dạy từ các khía cạnh khác nhau, giúp loài người thật sự nhìn thấy Đức Chúa Trời, chính là Lời xuất hiện trong xác thịt, và trong sự khôn ngoan và sự mầu nhiệm của Ngài. Công tác này được thực hiện để đạt được tốt hơn mục đích chinh phục loài người, hoàn thiện loài người và loại trừ loài người. Đây là ý nghĩa thực sự của việc sử dụng lời để làm việc trong Thời đại của Lời. Thông qua lời, loài người biết đến công táccủa Đức Chúa Trời, tâm tính của Đức Chúa Trời, bản chất của loài người, và điều mà con người nên bước vào. Thông qua lời, công tác mà Đức Chúa Trời mong muốn thực hiện trong Thời đại của Lời được khai hoa kết trái trọn vẹn. Thông qua lời, loài người được tỏ lộ, bị loại trừ và bị thử thách. Loài người đã nhìn thấy lời, nghe thấy lời, và ý thức được sự tồn tại của lời. Kết quả là, loài người tin vào sự tồn tại của Đức Chúa Trời, vào sự toàn năng và khôn ngoan của Đức Chúa Trời, cũng như vào tình yêu của Đức Chúa Trời đối với loài người và mong ước cứu rỗi loài người của Ngài. Mặc dù từ “lời” thì đơn giản và bình thường, nhưng lời từ miệng của Đức Chúa Trời nhập thể làm chấn động cả vũ trụ; nó làm biến đổi tâm hồn, quan niệm và tâm tính cũ của loài người, và cách cả thế giới đã từng hiện bày. Xuyên suốt các thời đại, chỉ có Đức Chúa Trời của ngày nay làm việc theo cách này, và chỉ có Ngài phán như thế, đến để cứu rỗi loài người như thế. Từ thời điểm này trở đi, loài người sống dưới sự dẫn dắt của lời, được chăn dắt và chu cấp bởi lời. Tất cả nhân loại đã bắt đầu sống trong thế giới của lời, trong sự rủa sả và chúc phước của lời Đức Chúa Trời, và thậm chí còn có nhiều người đã sống dưới sự phán xét và trừng phạt của lời. Những lời này và công tác này tất cả đều vì sự cứu rỗi của loài người, vì việc ứng nghiệm ý muốn của Đức Chúa Trời, và để thay đổi diện mạo ban đầu của thế giới được sáng lập trước đây. Đức Chúa Trời tạo ra thế giới bằng lời, dẫn dắt loài người khắp vũ trụ bằng lời, và lại chinh phục và cứu rỗi họ bằng lời. Cuối cùng, Ngài sẽ dùng lời để kết thúc toàn bộ thế giới cũ. Chỉ khi đó kế hoạch quản lý mới hoàn toàn được hoàn thành. Trong suốt Thời đại Vương quốc, Đức Chúa Trời sử dụng lời để làm công tác của Ngài và đạt được kết quả trong công tác của Ngài; Ngài không muốn thực hiện các kỳ công hay làm các phép lạ; Ngài chỉ thực hiện công tác của Ngài thông qua lời. Nhờ lời, loài người được nuôi dưỡng và chu cấp; nhờ lời, loài người có được tri thức và kinh nghiệm thực sự. Loài người trong Thời Đại của Lời đã thực sự có được những phước lành đặc biệt. Loài người không phải chịu đựng những đau khổ về thể chất và chỉ đơn giản là vui hưởng sự chu cấp dư dật của lời Đức Chúa Trời; không cần phải đi tìm kiếm hoặc thực hiện những hành trình xa xôi, trong lúc thoải mái nhất của mình con người có thể nhìn thấy sự xuất hiện của Đức Chúa Trời, nghe thấy Ngài phán dạy từ chính miệng Ngài, nhận được những gì Ngài chu cấp, và nhìn thấy Ngài đích thân đang làm công tác của mình. Đây là những điều mà loài người ở các thời đại trước đây không thể vui hưởng, và đây là những phước lành mà loài người trước đây không bao giờ có thể nhận được.
Người Do Thái sống lưu vong và Phúc Âm của vương quốc thiên đàng được lan truyền rộng rãi
Sau khi Đức Chúa Jêsus phục sinh, người Do Thái phải sống lưu vong ở khắp nơi trên thế giới. Kể từ đó, Phúc âm của vương quốc thiên đàng được truyền bá đến mọi ngóc ngách trên thế giới. Do đó, chúng ta thấy rằng sự khôn ngoan của Chúa còn cao hơn cả từng trời, và rằng những việc làm của Ngài kỳ diệu không thể đo lường được.
Trailer Phim tài liệu Cơ Đốc | Sự hưng thịnh của Đế quốc Anh thúc đẩy sự phát triển của toàn nhân loại
Tại sao Đế quốc Anh rực rỡ một thời hưng thịnh? Và điều gì khiến nó sụp đổ? Hãy xem đoạn phim Cơ Đốc Sự hưng thịnh của Đế quốc Anh thúc đẩy sự phát triển của toàn nhân loại để hiểu thêm về vai trò quan trọng của Đế quốc Anh trong sự phát triển của loài người.
Trailer Phim tài liệu Cơ Đốc | Chúa đến trần gian để thực hiện lễ chuộc tội cho con người
Trong Thời đại Ân điển, Đức Chúa Jêsus đã đến giữa loài người và bị đóng đinh trên cây thập giá vì lợi ích của con người. Ngài đã giải thoát con người khỏi sự trói buộc của luật pháp, và nhờ của lễ chuộc tội, loài người được vui hưởng tình yêu và lòng nhân từ của Chúa… Chúa Jêsus xuất hiện đưa nhân loại vào một thời đại mới. Đồng thời cũng cải thiện mối quan hệ giữa Chúa và con người, và mở ra một sự khởi đầu mới, mở màn mới cho công tác quản lý của Chúa giữa nhân loại.
Đức Chúa Trời Toàn Năng phán: “Tiến đến sự kết thúc của muôn vật ngụ ý là sự hoàn tất công tác của Đức Chúa Trời, cũng như việc kết thúc sự phát triển của con người. Điều này có nghĩa rằng con người, vì đã bị Sa-tan làm cho bại hoại, cũng đã đạt đến giai đoạn cuối trong sự phát triển, và rằng con cháu của A-đam và Ê-va cũng đã sinh sôi nảy nở đến điểm kết thúc của họ. Điều đó cũng có nghĩa là một nhân loại như thế, đã bị Sa-tan làm cho bại hoại, sẽ không thể tiếp tục phát triển. Ban đầu A-đam và Ê-va chưa bị làm cho bại hoại, nhưng A-đam và Ê-va, những người bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng, đã bị Sa-tan làm cho bại hoại. Khi Đức Chúa Trời và con người cùng bước vào sự nghỉ ngơi, thì A-đam và Ê-va - những người đã bị đuổi ra khỏi Vườn Địa Đàng - và con cháu của họ cuối cùng sẽ đi đến hồi kết. Nhân loại của tương lai vẫn sẽ bao gồm con cháu của A-đam và Ê-va, nhưng đó sẽ không phải là những con người sống dưới lãnh thổ của Sa-tan. Đúng hơn, họ sẽ là những con người đã được cứu và làm cho tinh sạch. Đây sẽ là một nhân loại đã bị phán xét và trừng phạt, và là những con người thánh khiết. Những người này sẽ không giống như loài người lúc ban đầu; hầu như có thể nói rằng họ sẽ là một loại người khác hoàn toàn với A-đam và Ê-va lúc ban đầu. Những người này cũng đã được chọn trong số tất cả những người đã bị Sa-tan làm cho bại hoại, và họ sẽ là những người đứng vững cuối cùng trong quá trình phán xét và trừng phạt của Đức Chúa Trời; họ sẽ là nhóm người còn lại sau cùng trong số nhân loại bại hoại. Chỉ những người này mới có thể bước vào sự nghỉ ngơi cuối cùng với Đức Chúa Trời. Những ai có thể đứng vững trong công tác phán xét và trừng phạt của Chúa trong những ngày sau rốt - nghĩa là, trong công tác thanh tẩy cuối cùng - sẽ là những người bước vào sự nghỉ ngơi cuối cùng bên cạnh Chúa; như thế, tất cả những ai bước vào sự nghỉ ngơi sẽ thoát khỏi ảnh hưởng của Sa-tan và được Chúa thu nhận sau khi trải qua công tác thanh tẩy cuối cùng của Ngài. Những người này, cuối cùng cũng đã được Đức Chúa Trời thu nhận, sẽ bước vào sự nghỉ ngơi cuối cùng. Mục đích chính yếu trong công tác trừng phạt và phán xét của Đức Chúa Trời là thanh tẩy nhân loại và sửa soạn họ cho sự nghỉ ngơi cuối cùng; không có sự thanh tẩy như thế, thì không ai trong loài người có thể được phân chia theo loại thành các loại khác nhau hoặc bước vào sự nghỉ ngơi. Công tác này là con đường duy nhất của loài người để bước vào sự nghỉ ngơi. Chỉ có công tác thanh tẩy của Đức Chúa Trời mới tẩy sạch sự bất chính của con người, và chỉ có công tác trừng phạt và phán xét của Ngài mới đem sự sáng đến cho các thành phần bất tuân của nhân loại, qua đó tách những người có thể được cứu khỏi những người không thể được cứu, và những người sẽ được ở lại khỏi những người sẽ không được ở lại. Khi công tác này kết thúc, những ai được cho phép ở lại đều sẽ được thanh tẩy và bước vào một trạng thái cao hơn của nhân loại, ở đó họ sẽ tận hưởng một đời sống con người lần thứ hai trên đất tuyệt vời hơn; nói cách khác, họ sẽ bắt đầu ngày nghỉ ngơi của con người, và cùng tồn tại với Đức Chúa Trời. Sau khi những kẻ không được phép ở lại đã bị trừng phạt và phán xét, chân tướng của họ sẽ hoàn toàn bị phơi bày, mà sau đó tất cả họ sẽ bị hủy diệt và, giống như Sa-tan, sẽ không bao giờ được phép tồn tại trên đất. Nhân loại của tương lai sẽ không bao gồm bất kỳ ai trong loại người này. Những người như thế không phù hợp để bước vào vùng đất của sự nghỉ ngơi cuối cùng, họ cũng không phù hợp để dự phần vào ngày nghỉ ngơi mà Đức Chúa Trời và nhân loại sẽ cùng chia sẻ, bởi họ là mục tiêu của sự hành phạt và là những kẻ xấu xa, bất chính. Họ đã được cứu chuộc một lần, và họ cũng đã bị phán xét và trừng phạt; họ cũng đã từng hầu việc Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, khi đến ngày sau rốt, họ vẫn sẽ bị loại bỏ và hủy diệt do sự xấu xa của họ và là kết quả của sự bất tuân và không có khả năng được cứu chuộc của họ; họ sẽ không bao giờ xuất hiện trở lại trong thế giới của tương lai, và sẽ không còn sống giữa loài người của tương lai. Dù họ có là những linh hồn của người chết hoặc những con người vẫn còn sống trong xác thịt, tất cả những kẻ làm ác và tất cả những ai chưa được cứu đều sẽ bị hủy diệt một khi những con người thánh khiết trong số loài người bước vào sự nghỉ ngơi. Đối với những linh hồn và những con người làm ác này, hoặc những linh hồn của những người công chính và những ai làm điều công chính, bất kể họ sống trong thời đại nào, tất cả những ai phạm tội thì cuối cùng sẽ bị hủy diệt, và tất cả những ai là người công chính thì sẽ sống sót. Việc một con người hoặc một linh hồn sẽ nhận sự cứu rỗi hay không thì không hoàn toàn được quyết định dựa trên công tác của thời đại cuối cùng; đúng hơn, nó được quyết định bằng việc họ có chống đối hoặc bất tuân với Đức Chúa Trời hay không. Con người, trong thời đại trước đã phạm tội và không thể có được sự cứu rỗi chắc chắn sẽ là mục tiêu của sự hành phạt, và những ai trong thời đại hiện tại phạm tội và không thể được cứu thì chắc chắn cũng sẽ là mục tiêu của sự hành phạt. Con người được phân loại dựa trên cơ sở thiện và ác, chứ không dựa trên thời đại mà họ sống. Một khi đã được phân chia như vậy, họ sẽ không bị hành phạt hoặc được ban thưởng ngay lập tức; mà Đức Chúa Trời chỉ thực hiện công việc phạt ác thưởng thiện sau khi Ngài đã hoàn thành việc thực hiện công tác chinh phục của Ngài trong những ngày sau rốt. Thực ra, Ngài đã và đang phân chia con người thành người tốt và kẻ xấu từ khi Ngài bắt đầu thực hiện công tác của Ngài giữa họ. Chỉ là Ngài sẽ ban thưởng cho người công chính và hành phạt kẻ gian ác chỉ sau khi công tác của Ngài kết thúc; chứ không phải là Ngài sẽ phân chia họ theo loại vào lúc kết thúc công tác của Ngài rồi sau đó ngay lập tức bắt đầu công việc phạt ác thưởng thiện. Toàn bộ mục đích đằng sau công tác phạt ác thưởng thiện cuối cùng của Đức Chúa Trời là để thanh tẩy triệt để tất cả mọi người để Ngài có thể đem một nhân loại thanh sạch thánh khiết vào trong sự nghỉ ngơi đời đời. Giai đoạn này trong công tác của Ngài là quan trọng nhất; nó là giai đoạn cuối cùng trong toàn bộ công tác quản lý của Ngài. Nếu Chúa không hủy diệt kẻ ác, thay vào đó để cho họ ở lại, thì mọi người vẫn không thể bước vào sự nghỉ ngơi, và Chúa sẽ không thể mang toàn thể nhân loại vào một cõi tốt hơn. Công tác đó sẽ không trọn vẹn. Khi công tác của Ngài được hoàn thành, toàn nhân loại sẽ hoàn toàn thánh khiết; chỉ bằng cách này thì Đức Chúa Trời mới có thể an tâm sống trong sự nghỉ ngơi”.
Nhạc Thánh Ca Tin Lành | Phim tài liệu Cơ Đốc “Đấng Nắm Giữ Quyền Tối Thượng trên Vạn Vật”
Khắp vũ trụ bao la, mọi thiên thể vận động chính xác trong quỹ đạo của mình. Dưới các tầng trời, núi non, sông hồ đều có ranh giới, vạn vật sống và sinh sôi suốt bốn mùa theo các quy luật sống… Tất cả điều này đều được thiết kế quá đỗi vi diệu - có một Đấng Quyền Năng thống trị và an bài tất cả mọi sự này hay không? Từ khi cất tiếng khóc chào đời, chúng ta đã bắt đầu vào những vai khác nhau trong cuộc đời. Chúng ta trải qua sinh lão bệnh tử, có lúc vui lúc buồn… Nhân loại thật sự đến từ đâu, và chúng ta thật sự sẽ đi về đâu? Ai thống trị vận mệnh của chúng ta? Từ cổ chí kim, các cường quốc đã trỗi dậy, các triều đại trỗi dậy rồi tiêu vong, các quốc gia và dân tộc thịnh rồi suy theo ngọn sóng lịch sử… Hệt như các quy luật tự nhiên, các quy luật phát triển của nhân loại cũng chứa đựng vô số lẽ nhiệm mầu. Bạn có muốn biết những câu trả lời cho chúng không? Phim tài liệu Đấng Nắm Giữ Quyền Tối Thượng trên Vạn Vật sẽ hướng dẫn bạn tìm đến căn nguyên của chuyện này, tiết lộ mọi lẽ nhiệm mầu này!
Vì niềm tin vào Đức Chúa Trời, Cơ Đốc nhân người Trung Quốc Zheng Yi và em gái mình đã đối diện với sự ngăn trở và ép buộc dữ dội của bố mình, một trưởng ban tại Mặt trận Thống nhất thành phố - điều này khơi lên cuộc đấu tranh tinh thần đầy căng thẳng trong gia đình họ. Zheng Yi và em gái mình dùng những lời của Đức Chúa Trời để bác lại từng lời dối trá và tin đồn của chính quyền ĐCSTQ, nhưng vì sự tuyệt vọng trong giận dữ, mà bố của họ đã nhẫn tâm đuổi con trai, con gái và vợ của mình ra khỏi nhà nhằm giữ lấy vị trí viên chức của chính mình… Anh trai và em gái kiên quyết chọn theo Đấng Christ, họ tiếp tục loan truyền phúc âm của Đức Chúa Trời.
Đức Chúa Trời nhập thể xác thịt gọi là Đấng Christ, và như vậy Đấng Christ ban cho con người lẽ thật thì được gọi là Đức Chúa Trời. Điều này chẳng có gì quá đáng, bởi Ngài sở hữu bản thể của Đức Chúa Trời, sở hữu tâm tính của Đức Chúa Trời, và minh triết trong công việc của Ngài thì không thể nào có được trong con người. Những kẻ tự xưng là Đấng Christ mà không thực hiện được những công việc của Đức Chúa Trời thì đều là giả mạo. Đấng Christ thực sự không chỉ là hình tượng của Đức Chúa Trời ở trần thế, mà còn là thân xác cụ thể mà Đức Chúa Trời mang khi Ngài thực hiện và hoàn tất công việc của Ngài giữa con người. Thân xác này không phải là thứ mà có thể thay thế được bởi bất kỳ người nào, mà chỉ bởi người có khả năng mang vác công việc của Đức Chúa Trời trên trần thế, thể hiện được tâm tính của Đức Chúa Trời, và đại diện được cho Đức Chúa Trời, cũng như cung cấp được sự sống cho con người. Sớm muộn gì những kẻ mạo nhận Đấng Christ cũng sẽ vấp ngã, bởi cho dù họ có tự xưng là Đấng Christ, thì họ cũng không thể sở hữu được chút gì trong bản thể của Đấng Christ. Và bởi thế mà Ta nói rằng tính xác thực của Đấng Christ không thể được định nghĩa bởi con người, mà chỉ có thể được trả lời và định đoạt bởi bản thân Đức Chúa Trời.
Trích từ “Chỉ Đấng Christ của những ngày sau rốt mới có thể ban cho con người con đường sự sống vĩnh cửu” trong Lời xuất hiện trong xác thịt
Công tác của Ta trải dài chỉ sáu ngàn năm, và Ta thề rằng sự kiểm soát của tà ác trên toàn nhân loại cũng sẽ trụ lại không quá sáu ngàn năm. Và như thế là đã đến lúc. Ta sẽ không tiếp tục cũng như chẳng trì hoãn lâu hơn nữa. Trong những ngày sau rốt Ta sẽ đánh bại Sa-tan, sẽ lấy lại toàn bộ vinh quang của Ta, và Ta sẽ đòi lại toàn bộ các linh hồn thuộc về Ta trên đất hầu cho những linh hồn đau khổ này có thể thoát khỏi bể khổ, và như thế có thể khép lại toàn bộ công tác của Ta trên đất. Từ ngày đó trở đi, Ta sẽ chẳng bao giờ trở nên xác thịt trên đất lần nào nữa, và Thần toàn-trị của Ta sẽ chẳng bao giờ làm việc trên đất lần nào nữa. Ta sẽ chỉ làm một việc trên đất: Ta sẽ tái tạo nhân loại, một nhân loại thánh khiết, và đó chính là thành trung tín của Ta trên đất. Nhưng nên biết rằng Ta sẽ không hủy diệt cả thế giới này, cũng chẳng tiêu diệt toàn nhân loại. Ta sẽ giữ lại phần ba còn lại ấy - phần ba nhân loại mà yêu mến Ta và đã được Ta chinh phục hoàn toàn, và Ta sẽ khiến cho phần ba này được đơm hoa và sinh sôi trên đất như dân Y-sơ-ra-ên đã từng được dưới luật pháp, nuôi dưỡng họ bằng chiên và gia súc dồi dào cũng như mọi sự trù phú của thế gian. Phần nhân loại này sẽ ở cùng Ta mãi mãi, nhưng chẳng phải nhân loại ô uế đáng chê trách của ngày nay, mà là nhân loại tập hợp hết thảy những người đã được Ta thu phục. Nhân loại như thế sẽ chẳng bị hủy hoại, quấy nhiễu, hay vây hãm bởi Sa-tan, và sẽ là nhân loại duy nhất tồn tại trên đất sau khi Ta đã đánh bại Sa-tan. Đó là nhân loại mà ngày nay đã được Ta chinh phục và đã nhận được lời hứa của Ta. Và như thế, nhân loại được chinh phục trong những ngày sau rốt cũng là nhân loại sẽ được tha thứ và sẽ nhận lãnh những ân phước vĩnh hằng của Ta. Đó sẽ là bằng chứng duy nhất cho chiến thắng của ta trước Sa-tan, và là những chiến lợi phẩm duy nhất trong cuộc chiến của Ta với Sa-tan. Những chiến lợi phẩm này được Ta cứu lấy từ lãnh thổ của Sa-tan, và là sự kết tinh và quả ngọt duy nhất trong kế hoạch quản lý sáu ngàn năm của Ta.
Trích từ “Không một kẻ trần tục nào có thể thoát khỏi ngày thạnh nộ” trong Lời xuất hiện trong xác thịt
Biết đến ba giai đoạn công tác của Đức Chúa Trời là con đường dẫn đến việc nhận biết Đức Chúa Trời
Công tác quản lý nhân loại được chia thành ba giai đoạn, có nghĩa là công tác cứu rỗi nhân loại được chia thành ba giai đoạn. Ba giai đoạn này không bao gồm công tác sáng thế, mà đúng hơn là ba giai đoạn công tác của Thời đại Luật pháp, Thời đại Ân điển, và Thời đại Vương quốc. Công tác sáng thế là công tác sản sinh ra toàn thể nhân loại. Nó không phải là công tác cứu rỗi nhân loại, và không liên quan gì đến công tác cứu rỗi nhân loại, vì khi thế giới được tạo dựng, nhân loại chưa bị bại hoại bởi Sa-tan, và vì thế không cần thiết phải thực hiện công tác cứu rỗi nhân loại. Công tác cứu rỗi nhân loại chỉ bắt đầu khi nhân loại đã bị bại hoại bởi Sa-tan, và vì thế công tác quản lý con người cũng bắt đầu khi con người đã bị bại hoại. Nói cách khác, sự quản lý con người của Đức Chúa Trời đã bắt đầu như là một kết quả của công tác cứu rỗi nhân loại, và nó không nảy sinh từ công tác sáng thế. Chỉ sau khi loài người tiêm nhiễm một tâm tính bại hoại thì công tác quản lý mới ra đời, và vì thế công tác quản lý nhân loại bao gồm ba phần, thay vì bốn giai đoạn, hay bốn thời đại. Đây mới là cách chính xác để đề cập đến sự quản lý nhân loại của Đức Chúa Trời. Khi thời đại cuối cùng đến hồi khép lại, lúc ấy công tác quản lý nhân loại cũng đãhoàn toàn kết thúc. Sự chấm dứt của công tác quản lý có nghĩa là công tác cứu rỗi toàn nhân loại đã được hoàn thành, và nhân loại đã đến cuối hành trình của mình. Không có công tác cứu rỗi toàn nhân loại, thì công tác quản lý nhân loại sẽ không tồn tại, cũng sẽ không có ba giai đoạn công tác. Chính là vì sự hư hoại của loài người, và vì loài người đang cần sự cứu rỗi khẩn cấp như thế, mà Đức Giê-hô-va đã chấm dứt việc sáng thế và bắt đầu công tác của Thời đại Luật pháp. Chỉ khi đó công tác quản lý nhân loại mới bắt đầu, nghĩa là chỉ khi đó công tác cứu rỗi nhân loại mới bắt đầu. “Quản lý nhân loại” không có nghĩa là hướng dẫn đời sống của nhân loại mà vừa mới được tạo dựng ra trên đất (có nghĩa là, một nhân loại chưa bị bại hoại). Đúng hơn, đó là sự cứu rỗi một nhân loại đã bị bại hoại bởi Sa-tan, có nghĩa là, nhằm chuyển hóa nhân loại bại hoại này. Đây là ý nghĩa của việc quản lý nhân loại. Công tác cứu rỗi nhân loại không bao gồm công tác sáng thế, và vì thế công tác quản lý nhân loại không bao gồm công tác sáng thế, và chỉ bao gồm ba giai đoạn công tác tách biệt với cuộc sáng thế. Để hiểu được công tác quản lý nhân loại, cần phải biết về lịch sử của ba giai đoạn công tác - đây là điều mọi người phải nhận thức được để được cứu vớt. Là những tạo vật của Đức Chúa Trời, các ngươi nên nhận ra rằng con người được Đức Chúa Trời tạo dựng nên, và nên nhận ra nguồn gốc sự bại hoại của con người, và hơn nữa, nên nhận ra quá trình cứu rỗi con người. Nếu các ngươi chỉ biết cách hành động theo giáo lý để có được ơn Chúa, nhưng không có ý niệm về việc Chúa đã cứu rỗi loài người như thế nào, hoặc về nguồn gốc của sự bại hoại của loài người, thì đây là điều các ngươi thiếu sót trong vai trò một vật thọ tạo của Đức Chúa Trời. Ngươi không nên chỉ thỏa mãn với việc hiểu biết những lẽ thật có thể đưa vào thực hành, trong khi vẫn không biết gì về phạm vi rộng hơn của công tác quản lý của Đức Chúa Trời - nếu là như vậy, thì ngươi quá giáo điều. Ba giai đoạn công tác là câu chuyện bên trong về sự quản lý con người của Đức Chúa Trời, sự đến của Phúc Âm của toàn vũ trụ, lẽ mầu nhiệm nhiệm vĩ đại nhất giữa nhân loại, và cũng là nền tảng của việc rao truyền Phúc Âm. Nếu ngươi chỉ tập trung vào việc hiểu biết những lẽ thật đơn giản liên quan đến đời sống của mình, và không biết gì về điều này, những lẽ mầu nhiệm nhiệm và khải tượng vĩ đại nhất, thì chẳng phải đời sống của ngươi giống như một sản phẩm bị lỗi, vô tích sự chỉ để ngắm thôi sao?
Chúng ta đang tương giao về một chủ đề đặc biệt hôm nay. Đối với mỗi một tín đồ, chỉ có hai điều chính cần biết, cần trải nghiệm và hiểu. Hai điều này là gì? Điều đầu tiên là lối vào sự sống của cá nhân mỗi con người, và điều thứ hai liên quan đến việc biết Đức Chúa Trời. Về đề tài mà chúng ta vừa mới trao đổi, chủ đề biết đến Đức Chúa Trời, các ngươi có nghĩ rằng điều đó là có thể đạt được không? Công bằng mà nói thì điều ấy quả thật vượt tầm với của hầu hết mọi người. Các ngươi có thể không phục lời Ta, nhưng tại sao Ta lại phán điều này? Ta phán điều này là vì khi các ngươi lắng nghe những gì Ta nói trước kia, bất kể Ta đã nói thế nào hay với những lời lẽ gì, thì về câu chữ lẫn lý thuyết, các ngươi đều có thể biết những lời này nói về điều gì. Tuy nhiên, đối với hết thảy các ngươi, một vấn đề rất nghiêm trọng là các ngươi đã không hiểu tại sao Ta phán những điều như thế hay tại sao Ta nói về những đề tài ấy. Đây là mấu chốt của vấn đề. Do vậy, mặc dù việc các ngươi đã nghe những điều này bổ sung một chút và làm phong phú sự hiểu biết của các ngươi về Đức Chúa Trời và những việc làm của Ngài, các ngươi vẫn cảm thấy rằng việc biết đến Đức Chúa Trời đòi hỏi nỗ lực mãnh liệt. Nghĩa là, sau khi nghe những gì Ta phán, hầu hết các ngươi đều không hiểu tại sao Ta phán điều đó hay nó có mối liên hệ gì với việc biết Đức Chúa Trời. Lý do các ngươi không thể hiểu mối liên hệ của nó với việc biết Đức Chúa Trời là vì trải nghiệm sống của các ngươi quá hời hợt. Nếu kiến thức và trải nghiệm của con người về lời Chúa vẫn ở mức độ rất nông cạn, thì đa phần kiến thức của họ về Ngài sẽ mơ hồ và trừu tượng; tất cả sẽ chung chung, mang tính học thuyết và lý thuyết. Về lý thuyết, nó có thể có vẻ hoặc nghe chừng lô-gic và hợp lý, nhưng kiến thức về Đức Chúa Trời phát ra từ miệng hầu hết mọi người thật ra là rỗng tuếch. Và tại sao Ta nói rằng nó rỗng tuếch? Đó là vì ngươi không thật sự có sự hiểu biết rõ ràng về tính xác thực và chính xác của những gì bản thân ngươi nói liên quan đến việc biết Đức Chúa Trời. Như thế, mặc dù hầu hết mọi người đã nghe rất nhiều thông tin và đề tài về việc biết Đức Chúa Trời, nhưng kiến thức của họ về Đức Chúa Trời chưa vượt ra khỏi lý thuyết và học thuyết mơ hồ, trừu tượng. Vậy thì làm sao vấn đề này có thể được giải quyết? Các ngươi có bao giờ nghĩ về điều đó chưa? Nếu ai đó không theo đuổi lẽ thật, liệu họ có thể sở hữu được hiện thực không? Nếu ai đó không theo đuổi lẽ thật, vậy thì họ chắc chắn không có được hiện thực, và vì lẽ ấy họ hiển nhiên không có kiến thức hay trải nghiệm về lời Chúa. Có thể nào những người không có sự hiểu biết về lời Chúa mà biết được Chúa không? Tuyệt đối không; hai điều này liên kết với nhau. Vì lẽ ấy, hầu hết mọi người nói: “Tại sao việc biết Đức Chúa Trời lại khó như vậy? Khi tôi nói về việc biết bản thân mình, tôi có thể nói hàng giờ, nhưng khi nói đến biết Đức Chúa Trời, tôi lại chẳng có lời nào. Ngay cả khi tôi có thể nói một chút về chủ đề này, những lời của tôi cũng gượng gạo và nghe chán ngắt, thậm chí có vẻ ngượng nghịu khi tôi nghe chính mình nói những lời đó”. Đây là nguồn cơn. Nếu ngươi cảm thấy rằng việc biết Đức Chúa Trời là quá khó, rằng việc biết Đức Chúa Trời cần rất nhiều nỗ lực, hay rằng ngươi không có chủ đề gì để đưa ra và không thể nghĩ về bất cứ điều gì thực tế để tương giao, cung cấp cho người khác và cho bản thân mình, vậy thì điều này chứng tỏ rằng ngươi không phải là người đã trải nghiệm lời Chúa. Lời Chúa là những gì? Chẳng phải lời Ngài là những sự bày tỏ về việc Đức Chúa Trời có gì và là gì sao? Nếu ngươi chưa trải nghiệm lời Chúa, liệu ngươi có thể có bất kỳ kiến thức nào về việc Ngài có gì và là gì không? Chắc chắn là không. Những điều này đều liên quan với nhau. Nếu ngươi không có trải nghiệm về lời Đức Chúa Trời, vậy thì ngươi không thể nắm bắt được ý muốn của Đức Chúa Trời, cũng không biết tâm tính của Ngài là gì, Ngài thích gì, Ngài ghê tởm điều gì, những yêu cầu của Ngài với con người là gì, Ngài có kiểu thái độ gì với người lành, và Ngài có kiểu thái độ gì với kẻ ác; toàn bộ những điều này chắc hẳn nhập nhằng và mờ mịt với ngươi. Nếu ngươi tin Đức Chúa Trời giữa sự mờ mịt như thế, vậy thì khi ngươi tuyên bố là một trong những người theo đuổi lẽ thật và theo Đức Chúa Trời, những tuyên bố ấy liệu có tính hiện thực không? Chúng không có! Vì lẽ ấy chúng ta hãy tiếp tục tương giao về việc biết Đức Chúa Trời.