Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

Thời Đại Vương Quốc Là Thời Đại Của Lời

Trong Thời đại Vương quốc, Đức Chúa Trời sử dụng lời để mở ra một thời đại mới, để thay đổi cách làm việc của Ngài, và để thực hiện công việc trong suốt thời đại. Đây là nguyên tắc mà Đức Chúa Trời đã làm theo trong Thời đại của Lời. Ngài trở nên xác thịt để phán dạy từ các khía cạnh khác nhau, giúp loài người thật sự nhìn thấy Đức Chúa Trời, chính là Lời xuất hiện trong xác thịt, và trong sự khôn ngoan và sự mầu nhiệm của Ngài. Công việc này được thực hiện để đạt được mục đích chinh phục loài người, hoàn thiện loài người và loại trừ loài người tốt hơn. Đây là ý nghĩa thực sự của việc sử dụng lời để làm việc trong Thời đại của Lời. Thông qua lời, loài người biết đến công việc của Đức Chúa Trời, tâm tính của Đức Chúa Trời, bản chất của loài người, và điều mà con người nên tham gia vào. Thông qua lời, công việc mà Đức Chúa Trời mong muốn thực hiện trong Thời đại của Lời được khai hoa kết trái trọn vẹn. Thông qua lời, loài người được tỏ ra, bị loại trừ và bị thử thách. Loài người đã nhìn thấy lời, nghe thấy lời, và ý thức được sự tồn tại của lời. Kết quả là, loài người tin vào sự tồn tại của Đức Chúa Trời, vào tính toàn năng và sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, cũng như vào tình yêu của Đức Chúa Trời đối với loài người và mong ước cứu rỗi loài người của Ngài. Mặc dù từ “lời” thì đơn giản và bình thường, nhưng lời phát ra từ miệng của Đức Chúa Trời nhập thể làm chấn động cả vũ trụ; nó làm biến đổi tấm lòng, quan niệm và tâm tính cũ của loài người, và cách cả thế giới đã từng xuất hiện. Thông qua các thời đại, chỉ có Đức Chúa Trời của ngày nay làm việc theo cách này, và chỉ có Ngài phán như thế và đến để cứu rỗi loài người như thế. Từ thời điểm này trở đi, loài người sống dưới sự dẫn dắt của lời, được chăn dắt và chu cấp bởi lời. Tất cả nhân loại đã bắt đầu sống trong thế giới của lời, trong sự rủa sả và chúc phước của lời Đức Chúa Trời, và thậm chí còn có nhiều người đã sống dưới sự phán xét và sửa phạt của lời. Những lời này và công việc này tất cả đều vì sự cứu rỗi của loài người, vì việc ứng nghiệm ý muốn của Đức Chúa Trời, và để thay đổi vẻ bề ngoài ban đầu của thế giới trong sự sáng tạo trước đây. Đức Chúa Trời tạo ra thế giới bằng lời, dẫn dắt loài người từ khắp nơi trong vũ trụ bằng lời, và lại chinh phục và cứu rỗi họ bằng lời. Cuối cùng, Ngài sẽ dùng lời để kết thúc toàn bộ thế giới cũ. Chỉ khi đó kế hoạch quản lý mới hoàn toàn được hoàn thành. Trong suốt Thời đại Vương quốc, Đức Chúa Trời sử dụng lời để làm công việc của Ngài và đạt được kết quả trong công việc của Ngài; Ngài không muốn làm các dấu kỳ hay thực hiện các phép lạ; Ngài chỉ thực hiện công việc của Ngài thông qua lời. Nhờ lời, loài người được nuôi dưỡng và chu cấp; nhờ lời, loài người có được tri thức và kinh nghiệm thực sự. Loài người trong Thời Đại của Lời đã thực sự có được những phước lành đặc biệt. Loài người không phải chịu đựng những đau khổ về thể chất và chỉ đơn giản là vui hưởng sự chu cấp dư dật của lời Đức Chúa Trời; không cần phải đi tìm kiếm hoặc thực hiện những hành trình xa xôi, trong lúc thoải mái nhất của mình con người có thể nhìn thấy sự xuất hiện của Đức Chúa Trời, nghe thấy Ngài phán dạy từ chính miệng của Ngài, nhận được những gì Ngài chu cấp, và nhìn thấy Ngài đích thân đang làm công việc của mình. Đây là những điều mà loài người ở các thời đại trước đây không thể vui hưởng, và đây là những phước lành mà loài người trước đây không bao giờ có thể nhận được.

Thứ Năm, 28 tháng 11, 2019

Chương 76

Mọi lời nói của Ta đều là những sự bày tỏ cho ý chí của Ta. Ai có thể quan tâm đến trọng trách của Ta? Ai có thể hiểu ý định của Ta? Các ngươi đã xem xét từng câu hỏi Ta đã đặt ra cho ngươi chưa? Thật là vô ý! Sao các ngươi dám làm xáo trộn kế hoạch của Ta? Các ngươi thật là độc ác! Nếu công việc như vậy của quỷ dữ tiếp diễn, Ta sẽ quăng chúng ngay lập tức vào hố sâu không đáy cho đến chết! Từ lâu ta đã thấy rõ nhiều việc làm của quỷ dữ. Và những kẻ bị quỷ dữ sử dụng (những kẻ có ý định sai trái, những kẻ ham muốn xác thịt hoặc sự giàu có, những kẻ đề cao chính họ, những kẻ phá vỡ Hội thánh, v.v.), Ta cũng đã thấy rõ bản chất từng người. Đừng cho rằng mọi thứ sẽ ổn khi quỷ dữ đã bị đuổi đi. Hãy để Ta nói cho các ngươi biết! Từ giờ trở đi, Ta sẽ vứt bỏ những người này, từng người một, không bao giờ sử dụng họ! Điều đó có nghĩa là, bất kỳ người nào đã bị quỷ dữ làm bại hoại sẽ không được Ta sử dụng, và sẽ bị đuổi ra! Đừng nghĩ Ta không có cảm xúc! Hãy biết điều này! Ta là Đức Chúa Trời thánh khiết, và Ta sẽ không cư ngụ trong một ngôi đền ô uế! Ta chỉ sử dụng những người thật thà và sáng suốt, những người hoàn toàn trung thành với Ta và có thể quan tâm đến trọng trách của Ta. Việc này là do những người như vậy đã được Ta định sẵn. Hoàn toàn không có quỷ dữ hoạt động trong họ. Hãy để Ta nói rõ một điều: Từ giờ trở đi, tất cả những người không có công việc của Đức Thánh Linh đều có công việc của quỷ dữ. Hãy để Ta nhắc lại: Ta không muốn bất kỳ người nào có quỷ dữ làm việc trong họ. Tất cả bọn chúng sẽ bị ném xuống âm phủ cùng với xác thịt của chúng!

Thứ Tư, 27 tháng 11, 2019

Công tác và lối vào (1)

Từ khi con người bắt đầu đi đúng hướng trong cuộc sống, có nhiều điều mà họ vẫn còn chưa rõ. Con người vẫn hoàn toàn mù mờ về công tác của Đức Chúa Trời, và về nhiều công tác mình nên làm. Điều này, một mặt, là do sự sai lệch trong trải nghiệm và những hạn chế trong khả năng tiếp nhận của họ; mặt khác, đó là vì công tác của Đức Chúa Trời chưa đưa họ đến giai đoạn này. Vì vậy, mọi người mơ hồ về hầu hết các vấn đề thuộc linh. Các ngươi không chỉ không rõ về những gì mình nên bước vào mà thậm chí càng không biết về công tác của Đức Chúa Trời. Đây không chỉ đơn giản là thiếu sót từ phía các ngươi: Đó là một khiếm khuyết lớn của tất cả những người trong thế giới tôn giáo. Đây là điểm mấu chốt cho lý do tại sao con người không biết đến Đức Chúa Trời, và vì vậy khiếm khuyết này là lỗi chung của tất cả những người tìm kiếm Ngài. Không người nào từng biết Đức Chúa Trời, hoặc đã từng nhìn thấy gương mặt thực của Ngài. Chính vì điều này mà công tác của Đức Chúa Trời trở nên gian truân như dời núi lấp biển. Có bao nhiêu người đã hy sinh mạng sống của mình cho công tác của Đức Chúa Trời; có bao nhiêu người đã bị xua đuổi vì công tác của Ngài; có bao nhiêu người, vì lợi ích cho công tác của Ngài, đã bị hành hạ đến chết; có bao nhiêu người với đôi mắt đẫm lệ vì tình yêu dành cho Đức Chúa Trời, đã ra đi một cách bất công; có bao nhiêu người đã bị đàn áp một cách tàn nhẫn và vô nhân đạo…? Những thảm kịch này xảy ra chẳng phải đều là do sự thiếu hiểu biết của con người về Đức Chúa Trời hay sao? Làm thế nào một người không biết về Đức Chúa Trời có thể có mặt mũi để đến trước Ngài? Làm thế nào một người tin vào Đức Chúa Trời nhưng lại làm khổ Ngài có thể có mặt mũi để đến trước mặt Ngài? Đây không chỉ là thiếu sót của những ai trong thế giới tôn giáo, mà còn là điểm chung của cả họ và các ngươi. Con người tin vào Đức Chúa Trời mà không biết đến Ngài; chỉ riêng vì lý do này mà trong lòng họ không tôn kính Ngài và cũng không kính sợ Ngài. Thậm chí có những người, với sự cầu kỳ và trọng thể, thực hiện công tác mà họ tự hình dung ra trong dòng chảy này, và tiếp tục thực hiện công tác của Đức Chúa Trời dựa trên nhu cầu riêng và khao khát vô độ của bản thân. Nhiều người hành động điên cuồng, không tôn kính Đức Chúa Trời mà chỉ làm theo ý định của riêng mình. Chẳng phải đây là hiện thân hoàn hảo cho lòng ích kỷ của con người sao? Chẳng phải những điều này mô tả sự giả dối quá mức của con người sao? Con người có thể thực sự rất thông minh, nhưng làm sao tài năng của họ có thể thay thế được công tác của Đức Chúa Trời? Con người có thể thực sự quan tâm đến gánh nặng của Đức Chúa Trời, nhưng họ không thể hành động quá ích kỷ. Có phải những hành động của con người thực sự thiêng liêng? Có phải bất kỳ ai cũng có thể chắc chắn hoàn toàn? Để làm chứng cho Đức Chúa Trời, để thừa hưởng vinh quang của Ngài - Đức Chúa Trời đang tạo ra ngoại lệ và nâng đỡ con người; làm thế nào họ có thể xứng đáng được? Công tác của Đức Chúa Trời chỉ mới bắt đầu, những lời của Ngài chỉ mới bắt đầu được nói ra. Vào thời điểm này, con người cảm thấy hài lòng với bản thân mình; điều đó chẳng phải đơn giản là sự sỉ nhục hay sao? Những gì con người hiểu biết là quá ít. Ngay cả nhà lý luận tài năng nhất, nhà diễn thuyết có tài hùng biện nhất, cũng không thể mô tả được tất cả sự dư dật của Đức Chúa Trời, thì các ngươi có thể diễn đạt được bao nhiêu? Tốt nhất các ngươi không nên đặt giá trị của riêng mình cao hơn các tầng trời, mà nên xem bản thân mình thấp hơn những người ít hiểu biết lý lẽ nhất đang tìm kiếm tình yêu với Đức Chúa Trời. Đây là con đường mà các ngươi sẽ bước vào: thấy bản thân mình thấp hơn tất cả những người khác một bậc. Tại sao lại đặt mình quá cao? Tại sao lại đánh giá mình cao như vậy? Trên hành trình dài của cuộc đời, các ngươi mới chỉ bước vài bước đầu tiên. Tất cả những gì các ngươi nhìn thấy là cánh tay của Đức Chúa Trời, chứ không phải là toàn thân Đức Chúa Trời. Các ngươi phải có nhiệm vụ thấy nhiều công tác của Đức Chúa Trời hơn, để khám phá thêm về những gì các ngươi cần bước vào, vì các ngươi đã thay đổi quá ít.

Thứ Ba, 26 tháng 11, 2019

Chương 67

Con cáiTa xuất hiện cách công khai, và xuất hiện trước toàn thể mọi người. Ta sẽ trừng phạt kẻ nào dám ngang nhiêncoi thường chúng chắc chắn sẽ như vậy. Ngày nay, mọi kẻ có thể đứng lên và chăn dắt hội thánh hiện đều đã đạt tới địa vị con đầu lòng và ngay lúc này cùng nhau ở trong vinh hiển với Ta – tất cả những gì của Ta cũng là của các ngươi. Ta ban cho mọi kẻ thành thực tuân phục Ta vinh quang tràn đầy, đến mức ngươi sẽ trở nên vĩ đại, vượt trên sức mạnh người khác. Ý chí của Ta tràn đầy trên các ngươi, những đứa con đầu lòng, và ta chỉ muốn các ngươi trưởng thành càng nhanh càng tốt và hoàn thành những gì ta đã tín thác nơi các ngươi. Hãy biết điều này! Điều ta tín thác nơicác ngươi là công trình cuối cùng trong Kế hoạch Quản lý của Ta. Ta chỉ hy vọng các ngươi có thể xả thân cho Ta với toàn bộ tâm trí và sức lực của các ngươi, và dành trọn vẹn tất cả cho Ta. Thời gian thật sự không đợi ai, và không một ai, không sự gì, không vật gì có thể cản trở công việc Ta. Hãy biết điều này! Công việc của ta tiến triển suôn sẻ mà không gặp chướng ngại ở bất kỳ bước nào.

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2019

Có một tâm tính không thay đổi là ở trong sự thù nghịch với Đức Chúa Trời

Sau vài nghìn năm của sự bại hoại, con người đã trở nên tê liệt và đần độn, một con quỷ chống đối Đức Chúa Trời, đến mức mà sự dấy nghịch của con người đối với Đức Chúa Trời đã được ghi lại trong những quyển sách lịch sử, và thậm chí chính con người cũng không thể kể hếtvề hành vi dấy nghịch của mình - bởi vì con người đã bị Sa-tan làm cho bại hoại sâu sắc, và bị Sa-tan làm cho lầm đường lạc lối mà không biết phải làm gì. Ngay cả ngày nay, con người vẫn còn phản bội Đức Chúa Trời: Khi con người nhìn thấy Chúa, họ phản bội Ngài, và khi họ không thể nhìn thấy Chúa, họ cũng phản bội Ngài như thế. Thậm chí có những người, sau khi chứng kiến những sự rủa sả của Đức Chúa Trời và sự thạnh nộ của Đức Chúa Trời, vẫn phản bội Ngài. Và vì thế Ta phán rằng ý thức của con người đã đánh mất chức năng ban đầu của nó, và rằng lương tâm của con người cũng đã đánh mất chức năng ban đầu của nó. Con người mà Ta nhìn thấy chính là một con thú đội lốt người, hắn là một con rắn độc, và cho dù hắn có cố gắng tỏ ra đáng thương trước mắt Ta thế nào đi nữa, Ta sẽ không bao giờ thương xót hắn, bởi vì con người không nắm bắt được sự khác biệt giữa trắng và đen, sự khác biệt giữa lẽ thật và không phải lẽ thật. Ý thức của con người quá bị tê liệt, nhưng họ vẫn ao ước có được các phước lành; nhân tính của họ quá thấp hèn, nhưng họ vẫn ao ước sở hữu quyền tối thượng của một vị vua. Với ý thức như thế, họ có thể làm vua của ai? Với một nhân tính như thế thì làm sao họ có thể ngồi trên đỉnh ngai vàng? Con người thực sự không biết hổ thẹn! Họ là những kẻ đê tiện kiêu ngạo! Đối với những ai trong các ngươi ao ước có được các phước lành, Ta đề nghị các ngươi trước tiên hãy tìm một cái gương và nhìn vào hình ảnh phản chiếu xấu xa của chính các ngươi - ngươi có những gì cần có để làm một vị vua hay không? Ngươi có gương mặt của một người có thể có được các phước lành không? Chưa có chút thay đổi nào trong tâm tính của ngươi và ngươi chưa đưa được bất kỳ lẽ thật nào vào thực hành, nhưng ngươi vẫn ao ước có một ngày mai tuyệt vời. Ngươi đang ảo tưởng về bản thân mình! Được sinh ra trong một vùng đất bẩn thỉu như thế, con người đã bị xã hội hủy hoại nghiêm trọng, họ bị ảnh hưởng bởi những đạo đức phong kiến, và họ đã được dạy dỗ tại “các viện caohọc.” Những suy nghĩ lạc hậu, đạo đức tha hóa, quan điểm sống thấp kém, triết lý sống hèn hạ, sự tồn tại hoàn toàn vô giá trị, lối sống và tập quán suy đồi - tất cả những điều này đã xâm nhập nghiêm trọng vào lòng con người, hủy hoại và tấn công nghiêm trọng lương tâm của họ. Kết quả là, con người càng xa cách Đức Chúa Trời, và càng chống đối Đức Chúa Trời. Tâm tính của con người dần dần trở nên xấu xa hơn, và không có một ai sẽ sẵn lòng từ bỏ bất cứ điều gì vì Chúa, không một ai sẽ sẵn lòng vâng lời Chúa, hơn nữa, cũng không một ai sẽ sẵn lòng tìm kiếm sự xuất hiện của Chúa. Thay vào đó, dưới lãnh thổ của Sa-tan, con người không làm gì ngoài việc theo đuổi thú vui, đắm mình trong sự bại hoại của xác thịt trong vùng đất bùn lầy. Ngay cả khi họ nghe về lẽ thật, thì những ai sống trong bóng tối cũng không có ý tưởng đưa nó vào thực hành, họ cũng không có xu hướng tìm kiếm Đức Chúa Trời cho dù họ đã thấy sự xuất hiện của Ngài. Làm sao một nhân loại bại hoại như thế lại có thể có bất kỳ cơ hội được cứu rỗi nào? Làm sao một nhân loại suy đồi như thế có thể sống trong sự sáng?

Chủ Nhật, 24 tháng 11, 2019

Chương 47

Đức Chúa Trời Toàn Năng của sự công chính - Đấng Toàn Năng! Trong Ngài hoàn toàn không có gì ẩn giấu. Mỗi và mọi lẽ mầu nhiệm từ thời xa xưa cho đến đời đời, mà con người chưa từng khai mở, trong Ngài tất cả đều hiển hiện và rõ ràng. Chúng ta không cần tìm kiếm và mò mẫm nữa, vì ngày nay thân vị của Ngài hiển hiện công khai cho chúng ta, Ngài là lẽ mầu nhiệm đã được tiết lộ, và Ngài chính là Đức Chúa Trời hằng sống, và vì ngày nay Ngài đã đến đối diện với chúng ta, và vì chúng ta thấy thân vị của Ngài tức là thấy mọi lẽ mầu nhiệm trong lĩnh vực thuộc linh. Quả thật đây là điều không ai có thể tưởng tượng! Ngài ở giữa chúng ta ngày nay, thậm chí ở trong chúng ta, quả thật rất gần gũi với chúng ta; điều này vượt quá khả năng mô tả và lẽ mầu nhiệm bên trong điều này là vô cùng tận!

Thứ Bảy, 23 tháng 11, 2019

Chương 20

Những của cải của nhà Ta là vô số và không kể xiết, nhưng con người chưa bao giờ tìm đến Ta để hưởng thụ chúng. Con người không thể tự mình hưởng thụ chúng, và cũng không thể tự nỗ lực bảo vệ chính mình; thay vào đó, con người luôn đặt niềm tin vào những người khác. Trong tất cả những người mà Ta để ý, không ai từng trực tiếp và chủ tâm tìm kiếm Ta. Tất cả họ đến trước Ta do sự thúc giục từ những người khác, họ làm theo số đông và không sẵn sàng trả giá hoặc dành thời gian để làm phong phú thêm đời sống của mình. Do đó, đối với loài người, không ai từng sống trong thực tế, và tất cả mọi người đều sống cuộc sống không có ý nghĩa. Do những cách thức và phong tục lâu đời của con người, thân thể của mọi người đầy mùi đất phàm tục. Vì vậy, con người đã trở nên chai sạn, vô cảm trước sự hoang tàn của trần gian, và thay vào đó con người bận rộn với việc tận hưởng bản thân trên thế gian lạnh lẽo này. Cuộc sống của con người không có chút ấm áp nào, và không có bất kỳ dấu vết nào của nhân loại hay ánh sáng - nhưng con người chưa bao giờ quen với điều đó, sống một cuộc đời vô giá trị luôn hối hả mà không đạt được bất cứ điều gì. Trong chớp mắt, ngày chết đến gần, và con người ra đi trong cay đắng. Trên thế gian này, con người chưa bao giờ hoàn thành bất cứ điều gì, hoặc đạt được bất cứ điều gì - con người chỉ vội vàng đến và vội vã rời đi. Trong mắt Ta, không có người nào đã từng mang đi được bất cứ điều gì, hoặc lấy đi được bất cứ điều gì, và vì vậy con người cho rằng thế gian không công bằng. Tuy nhiên, không ai sẵn sàng ra đi nhanh chóng. Họ chỉ chờ đợi ngày lời hứa của Ta từ trời đột nhiên đến giữa con người, cho phép họ trong lúc lầm đường lạc lối một lần nữa nhìn thấy con đường đến sự sống vĩnh cửu. Do đó, con người luôn để ý tới mọi hành động và việc làm của Ta để xem liệu Ta có thực sự giữ lời hứa với họ không. Khi con người rơi vào tình trạng đau khổ hay đau đớn tột cùng, hoặc bị những sự thử thách bủa vây và gần như gục ngã, con người nguyền rủa ngày sinh của mình để sớm thoát khỏi mọi khổ đau và đến một nơi lý tưởng khác. Nhưng khi những thử thách đã qua, con người lại tràn ngập niềm vui. Con người ăn mừng ngày mình sinh ra trên đời và cầu xin Ta ban phước lành cho ngày sinh của họ; lúc này, con người không còn nhắc đến những lời nguyền rủa trước đây, vô cùng lo sợ cái chết sẽ đến với mình. Khi tay Ta nâng đỡ thế gian, con người nhảy múa trong niềm vui sướng, họ không còn buồn phiền nữa, và tất cả họ đều dựa vào Ta. Khi Ta dùng tay che mặt lại, và nhấn con người xuống lòng đất, họ lập tức cảm thấy khó thở và gần như không thể sống sót. Tất cả họ đều than khóc với Ta, sợ hãi rằng Ta sẽ huỷ diệt họ, vì tất cả đều ao ước chứng kiến ngày vinh quang của Ta. Con người lấy ngày vinh quang của Ta làm nguyên tắc cho sự tồn tại của mình, và chỉ vì mong đợi ngày vinh quang của Ta đến mà nhân loại tồn tại cho đến hôm nay. Phước lành mà miệng Ta ban chính là những người được sinh ra trong những ngày sau rốt sẽ đủ may mắn được chứng kiến tất cả sự vinh hiển của Ta.

Thứ Sáu, 22 tháng 11, 2019

Chương 22

Tin vào Chúa không phải điều dễ thực hiện. Ngươi mò mẫm, ăn mọi thứ, và nghĩ rằng tất cả thật thú vị, thật ngon lành! Vẫn có một số người đang tán đồng – họ chỉ là không có sự phân định trong tâm thần mình. Rất đáng để dành thời gian tóm tắt kinh nghiệm này. Vào những ngày sau rốt, mọi loại thần sẽ xuất hiện để đóng vai trò của chúng, công khai thách thức những bước tiến của con cái Chúa và dự phần vào việc lật đổ sự kiến thiết của giáo hội. Nếu ngươi xem nhẹ việc này, cho Sa-tan cơ hội để hoạt động, thì nó sẽ tạo ra một giáo hội hỗn loạn, người người sẽ hoảng sợ và cảm thấy tuyệt vọng, và trong những trường hợp nghiêm trọng họ sẽ đánh mất các khải tượng. Như thế, cái giá khó nhọc Ta đã phải trả nhiều năm qua tất cả sẽ trở nên vô ích.

Thứ Năm, 21 tháng 11, 2019

Chương 13

Khi Ta cất tiếng nói, ẩn chứa trong lời của Ta là bao nhiêu tâm tư, nhưng con người không hề biết, cũng chẳng hề hiểu, bề ngoài vẫn cứ tiếp thu lời của Ta, bề ngoài học theo lời của Ta, mà không hiểu được tấm lòng của Ta, không nhận ra được ý muốn của Ta. Cho dù lời Ta nói sáng rõ, nhưng liệu có người nào hiểu không? Khi Ta từ Zion đến với nhân gian, bởi vì Ta khoác lên nhân tính bình thường, phủ lên mình thịt da của con người, bởi vậy con người chỉ biết diện mạo bên ngoài của Ta, mà không hề nhận ra sự sống bên trong Ta, chỉ biết con người bên trong xác thịt, mà không hề nhận ra Đức Chúa Trời Thánh Linh. Lẽ nào chính Chúa thực sự lại không đáng để các ngươi nhận thức hay sao? Lẽ nào chính Chúa thực sự lại không đáng để các ngươi nỗ lực “nghiên cứu” hay sao? Ta căm ghét sự bại hoại của loài người, nhưng Ta lại cảm thông cho sự yếu đuối của loài người. Ta cũng phải đối phó với bản tính vốn có của cả loài người. Là dân sự của Ta tại Trung Quốc, các ngươi chẳng phải cũng là một bộ phận của loài người đó sao? Trong tất cả dân sự của Ta, lại tính thêm các con Ta, tức là, trong số những người được Ta lựa chọn trong toàn loài người, các ngươi thuộc về nhóm kém nhất. Bởi thế cho nên Ta đã dành nhiều tâm sức và nỗ lực nhất cho các ngươi, lẽ nào các ngươi còn không trân trọng cuộc sống hạnh phúc của ngày hôm nay sao? Các ngươi vẫn còn nhẫn tâm đi ngược lại ý Ta mà tự sống theo cách riêng của mình? Nếu không phải nhờ tình thương và lòng nhân ái của Ta hãy còn tồn tại, thì tất cả con người đã sớm bị Sa-tan bắt đi rồi, đã trở thành “miếng mồi ngon” trong miệng Sa-tan rồi. Ngày hôm nay, trong loài người, số người thực sự dâng hiến vì Ta, thực lòng yêu Ta được mấy người, lẽ nào “dân sự của Đức Chúa Trời” ngày hôm nay đã trở thành thứ tài sản thuộc sở hữu riêng của các ngươi rồi sao? “Lương tâm” của các ngươi đã “nguội lạnh” như vậy sao? Kẻ nào thực lòng quan tâm đến ý muốn của Ta? Các ngươi có thực sự xứng đáng là “dân sự” mà Ta cần không? Nghĩ về quá khứ rồi nhìn lại hôm nay, có ai đã từng làm Ta hài lòng không? Nếu như Ta không nhắc nhở thì các ngươi như thể hãy còn trong trạng thái “đóng băng”, như thể hãy còn “ngủ đông”, vẫn còn chưa thức tỉnh.
Trong sóng cả cuồn cuộn, con người chứng kiến sự phẫn nộ của Ta. Trong mây đen vần vũ, con người kinh sợ, hoảng hốt, không biết trốn chạy vào đâu, dường như lo sợ bị giông bão cuốn trôi. Sau cơn bão tuyết, con người lại bình tâm, thoải mái chiêm ngưỡng vẻ đẹp của đại tự nhiên. Nhưng có ai trong số con người khi đó cảm nhận được tình yêu mênh mông vô hạn Ta dành cho loài người? Trong lòng con người chỉ có hình bóng Ta, mà không hề có thực chất Thần của Ta, lẽ nào như thế chẳng phải là con người công khai chống lại Ta sao? Sau trận mưa gió dữ dội, cả loài người dường như thay một diện mạo mới, như thể sau khi chịu tôi luyện trong cơn hoạn nạn, lại có được ánh sáng và sự sống. Chẳng phải là các ngươi may mắn có được ngày hôm nay sau khi chịu sự thử thách của Ta đó sao? Nhưng qua ngày hôm nay, liệu rằng đến ngày mai các ngươi có còn giữ được sự tinh khiết có được sau trận mưa lớn không? Các ngươi có còn giữ được lòng trung thành sau trận thử thách không? Còn có thể tuân phục như ngày hôm nay không? Sự trung thành của các ngươi có thể mãi mãi không thay đổi không? Lẽ nào yêu cầu này là quá cao đối với con người? Trong nhân gian, Ta ngày ngày cùng con người chung sống, cùng con người hành động, nhưng chưa từng có kẻ nào nhận ra Ta. Trong cả loài người, nếu không nhờ có sự dẫn dắt của Thánh Linh Ta, liệu còn có ai có thể tồn tại trên thế giới này? Lẽ nào điều Ta nói “sống và hành động cùng với con người” là khoa trương ư? Trước đây, Ta từng nói “Ta sáng tạo ra loài người, lại dẫn dắt cả loài người, chỉ huy cả loài người”, lẽ nào điều này không đúng sự thực sao? Lẽ nào là trải nghiệm của các ngươi về mặt này hãy còn chưa đủ? Chỉ ba chữ “Kẻ phục dịch” thôi cũng đủ để các ngươi dùng nỗ lực cả đời để thuật lại. Nếu không có trải nghiệm thực sự, con người vĩnh viễn không thể nhận ra Ta, vĩnh viễn không thể biết về Ta qua lời nói của Ta. Vậy mà hôm nay Ta đích thân đến với các ngươi, chẳng phải là càng có lợi cho nhận thức của các ngươi sao? Lẽ nào việc Ta nhập thể không phải là sự cứu rỗi các ngươi sao? Nếu không phải Ta đích thân đến với nhân gian, thì cả loài người đã sớm chứa đầy những tư tưởng, nghĩa là bị Sa-tan chiếm hữu, bởi vì tất những gì các ngươi tin tưởng đều chỉ là những hình ảnh của Sa-tan, chẳng có chút liên quan nào đến “Chính Chúa”. Lẽ nào đây chẳng phải là sự cứu rỗi của Ta sao?
Khi Sa-tan đến trước mặt Ta, Ta không vì sự hung dữ của nó mà lùi bước, cũng không vì sự gớm ghiếc của nó mà kinh hãi, Ta chỉ phớt lờ nó thôi. Khi Sa-tan đến thăm dò Ta, Ta nhìn thấu quỷ kế của nó, khiến nó phải xấu hổ mà lặng lẽ bỏ đi. Khi Sa-tan tranh giành với Ta hòng chiếm đoạt dân sự được Ta lựa chọn, Ta trong xác thịt nhập thể quyết chiến với nó, Ta trong xác thịt nhập thể nâng đỡ, dẫn dắt các dân sự của Ta, dẫn họ đi từng bước, khiến họ không vấp ngã hay lạc lối. Khi Sa-tan rút lui trong thất bại, Ta được chính các dân sự của Ta tôn vinh và làm chứng rực rỡ, vang dội cho Ta. Bởi thế, Ta sẽ ném hoàn toàn thứ đối lập trong kế hoạch quản lý của Ta xuống vực sâu không đáy. Đây là kế hoạch của Ta, cũng là công việc của Ta. Trong cuộc sống của các ngươi, có thể có một ngày các ngươi sẽ gặp phải hoàn cảnh tương tự, các ngươi sẽ cam lòng để Sa-tan bắt đi, hay là để Ta có được? Đó là số phận của chính các ngươi, các ngươi cần suy nghĩ cho thận trọng.
Cuộc sống trong Vương quốc là cuộc sống giữa các dân sự của Chúa và chính Đức Chúa Trời. Con người đều sống dưới sự quan tâm và bảo vệ của Ta, đều đang tham gia vào cuộc quyết chiến với con rồng lớn sắc đỏ. Để giành thắng lợi trong cuộc chiến cuối cùng này, để có thể tiêu diệt được con rồng lớn sắc đỏ, tất cả dân sự trong Vương quốc của Ta đều cần phải cống hiến hết mình. Vương quốc mà Ta nói đến, là chỉ cuộc sống dưới sự bảo trợ trực tiếp của Thần tính, tất cả mọi người đều trực tiếp nhận được sự dẫn dắt của Ta, trực tiếp nhận được sự huấn luyện của Ta, khiến cho cuộc sống của tất cả mọi người cho dù ở dưới đất nhưng cũng giống như trên thiên đường, thực sự có được cuộc sống của tầng trời thứ ba. Cho dù Ta sống trong xác thịt nhập thể, nhưng Ta không chịu sự kiểm soát của thân xác. Đã bao lần Ta đến bên con người, lắng nghe tiếng cầu nguyện của con người, đã bao lần Ta đi lại giữa con người, thưởng thức những lời tán dương của họ, dù cho họ có không nhận ra sự tồn tại của Ta, nhưng Ta vẫn tiếp tục thực hiện công việc của mình như thế. Nơi Ta ở, chính là nơi Ta ẩn mình. Tại nơi Ta ở, Ta đã đánh bại những kẻ thù. Tại nơi Ta ở, Ta mới có trải nghiệm thực sự về cuộc sống trên mặt đất. Tại nơi Ta ở, Ta lại quan sát từng lời nói và hành động của con người, quan sát và chỉ huy toàn bộ loài người. Nếu như loài người có thể quan tâm đến tâm tư của Ta, thỏa mãn ý muốn của Ta, khiến Ta hài lòng, thì Ta chắc chắn sẽ ban phước cho loài người. Đây chẳng phải là ý muốn của Ta sao?
Khi loài người trong trạng thái u mê, con người chỉ bị kinh động mà tỉnh thức trong từng hồi, từng hồi sấm rền của Ta. Khi choàng mở mắt, biết bao con người bị ánh sáng chói lọi và lạnh lẽo làm tổn thương đôi mắt, khiến họ không thể nhận biết phương hướng, không biết từ đâu đến, càng không biết đi về đâu. Biết bao người bị quầng sáng mãnh liệt giết chết, thân mình đổ gục dưới giông bão, bị các dòng nước cuồn cuộn đổ thành sông cuốn phăng đi, không còn dấu vết. Dưới ánh sáng, những người sống sót cuối cùng mới nhìn rõ diện mạo của Ta, mới có nhận thức về ngoại hình của Ta, họ thậm chí không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt Ta, sợ hãi lại bị Ta trừng phạt và nguyền rủa lên xác thịt của họ. Bao nhiêu người khóc lóc cạn tiếng, bao nhiêu người cúi đầu bi thương, bao nhiêu người máu chảy thành sông, bao nhiêu xác người trôi dạt nơi nơi. Bao nhiêu người tìm kiếm lại nơi chốn của mình trong ánh sáng, không khỏi ngậm ngùi chua xót, rơi nước mắt vì nỗi bất hạnh đã trải trong bao năm qua. Bao nhiêu người bị thôi thúc bởi ánh sáng chói lòa, chịu thừa nhận sự ô uế của mình và quyết tâm hối cải, làm lại từ đầu. Bao nhiêu người mất đi niềm vui cuộc sống vì đôi mắt bị lòa, bởi vậy không còn tâm trí chú ý đến ánh sáng, do đó tiếp tục ở trong trạng thái trì trệ, chờ đợi ngày kết thúc của họ. Bao nhiêu người giương cao cánh buồm cuộc sống, háo hức chờ đợi ngày mai của họ dưới sự dẫn dắt của ánh sáng...... Ngày hôm nay, có ai trong loài người không tồn tại trong hoàn cảnh này? Có ai không ở dưới ánh sáng của Ta? Dù ngươi yếu đuối, hay ngươi mạnh mẽ, ngươi làm sao có thể trốn tránh được ánh sáng của Ta?
Ngày 10, tháng Ba, năm 1992
Giới thiệu:
Hợp Xướng Phúc Âm/ Hợp Xướng Ngợi Khen Chúa hay, mang đến tin tức tốt lành về Vương quốc Chúa giáng lâm, hãy nghe ngay bài Thánh ca ngợi khen Tin Lành “Lễ ca của Vương quốc: Vương quốc giáng trần”

Thứ Tư, 20 tháng 11, 2019

Chương 12

Khi phương Đông lóe sáng, cũng chính là lúc ta bắt đầu cất tiếng nói. Vào lúc mà ánh chớp lóe lên, cả bầu trời được chiếu rọi, các vì sao bắt đầu biến đổi. Toàn bộ loài người như được thanh lọc và gột rửa sạch sẽ, được đắm mình trong cột sáng chói lọi đến từ phương Đông, mọi chân tướng đều lộ nguyên hình. Lóa mắt và kinh hoàng, thậm chí còn không biết giấu diếm bộ mặt xấu xí của mình vào đâu, họ cũng giống như loài vật, trốn chạy khỏi quầng sáng của ta và náu mình trong hang đá. Thế nhưng, không một kẻ nào có thể giấu mình dưới ánh sáng của ta. Hết thảy con người đều sửng sốt, tất cả đều chờ đợi, tất cả đều đang trông ngóng, tất cả vì sự xuất hiện của ánh sáng từ Ta mà ăn mừng ngày được sinh ra, và họ cũng lại đang nguyền rủa ngày họ được sinh ra. Tâm lý mâu thuẫn khó lòng thổ lộ, dòng nước mắt hối lỗi tuôn xuống thành sông, chảy ào ào đi như một cơn lũ quét, trong chớp mắt đã chẳng còn dấu vết. Ngày của Ta lại một lần nữa xích gần loài người, lại một lần nữa đánh thức loài người, giúp loài người lại có một khởi đầu tốt. Trái tim Ta đập nhịp, núi hòa theo nhịp đập của Ta mà nhảy nhót vui mừng, nước cũng hoan hỷ múa ca, xô sóng nước đập vào những dãy đá. Tấm lòng Ta khó có thể biểu đạt. Ta muốn mọi thứ vẩn đục biến thành tro bụi trong mắt Ta. Ta muốn mọi đứa con phản nghịch biến mất khỏi tầm mắt Ta vĩnh viễn. Ta không chỉ tạo nên một khởi đầu mới ở nơi mà con rồng lớn sắc đỏ cư ngụ, mà còn bắt đầu một công việc mới trong vũ trụ này. Những vương quốc trên trái đất sẽ nhanh chóng trở thành Vương quốc của Ta. Mọi vương quốc trên trái đất sẽ vĩnh viễn biến mất vì Vương quốc của Ta, bởi vì Ta đã giành chiến thắng, bởi vì Ta đã ca khúc khải hoàn trở về. Con rồng lớn sắc đỏ dùng trăm phương nghìn kế phá hoại kế hoạch của Ta, muốn xóa sạch công cuộc Ta đã gây dựng trên trái đất, nhưng liệu Ta có vì quỷ kế của nó mà nhụt chí không? Liệu Ta có bị sự uy hiếp của nó làm cho mất tự tin không? Trong trời đất này, chưa từng có thứ nào không nằm trong tay Ta kiểm soát, nói gì đến một thứ to xác vô dụng như con rồng lớn sắc đỏ chứ? Chẳng phải cũng chỉ là một món đồ chơi trong tay Ta ư?

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

Liên quan đến thực hành cầu nguyện

Các ngươi không chú ý đến sự cầu nguyện trong đời sống hàng ngày của mình. Mọi người đã luôn bỏ qua sự cầu nguyện. Trong những lời cầu nguyện trước đây của mình, họ chỉ đơn giản là đang thực hiện những cử chỉ và chơi đùa mà thôi, và không một ai đã từng dâng trọn tấm lòng mình trước mặt Chúa và thực sự cầu nguyện với Chúa. Mọi người chỉ cầu nguyện với Chúa khi có điều gì đó xảy đến với họ. Trong suốt thời gian này, ngươi đã bao giờ thực sự cầu nguyện với Chúa chưa? Ngươi đã bao giờ tuôn đổ nước mắt đau buồn trước mặt Chúa chưa? Ngươi đã bao giờ nhận biết chính mình trước mặt Chúa chưa? Ngươi đã bao giờ có một lời cầu nguyện tâm tình với Chúa chưa? Việc cầu nguyện được thực hành một cách từ từ: Nếu ngươi không thường cầu nguyện ở nhà thì ngươi sẽ không có cách nào cầu nguyện trong nhà thờ, và nếu ngươi không thường cầu nguyện trong các nhóm nhỏ thì ngươi sẽ không có khả năng cầu nguyện trong các nhóm lớn. Nếu ngươi không thường đến gần với Chúa hoặc suy ngẫm về lời Chúa thì ngươi sẽ không có gì để nói khi cầu nguyện—và dù ngươi có cầu nguyện đi chăng nữa, thì ngươi sẽ chỉ nói trên môi mà thôi; ngươi sẽ không thực sự cầu nguyện.

Thứ Hai, 18 tháng 11, 2019

Chương 75

Tất cả sẽ được thành toàn ngay khi lời Ta được phán ra, không chút sai lệch. Từ bây giờ trở đi, mọi mầu nhiệm ẩn giấu sẽ không còn bị che đậy hay mập mờ chút nào nữa, và sẽ được tiết lộ cho các ngươi - các con trai yêu dấu của Ta. Ta sẽ cho ngươi thấy cả những chỉ dấu và điều kỳ diệu lớn lao hơn trong Ta, và thấy những mầu nhiệm còn vĩ đại hơn nữa. Những điều này chắc chắn sẽ làm các ngươi kinh ngạc và cho các ngươi hiểu rõ hơn về Ta, Đức Chúa Trời toàn năng, và nhờ đó giúpcác ngươi biết xem trọng sự khôn sáng của ta. Hôm nay các ngươi được đưa đến diện kiến Đức Chúa Trời thật duy nhất mà con người chưa từng thấy kể từ khi tạo dựng, và không có gì đặc biệt về Ta. Ta ăn, sống, trò chuyện, và cười đùa với các ngươi, Ta luôn sống trong các ngươi, đồng thời cũng đi lại giữa các ngươi. Đối với những kẻ không tin hoặc những kẻ có các ác niệm của riêng bản thân chúng, thì đây là một chướng ngại ngáng đường. Đây là sự khôn sáng của Ta. Ta cũng sẽ tiết lộ cho một số người về những điều mà nhân tính bình thường của Ta không biết, nhưng điều này không có nghĩa rằng tự Ta không phải là Đức Chúa Trời. Ngược lại, điểm này đủ để chứng minh rằng Ta là Đức Chúa Trời toàn năng. Đối với những kẻ tin thì điểm này có tác động quyết định, và chỉ vì điểm này mà họ có sự tin chắc một trăm phần trăm ở Ta. Đừng quá âu lo; Ta sẽ tỏ lộ mọi sự cho các ngươi từngđiều một.
Đối với các ngươi, ta công khai và không ẩn giấu. Tuy nhiên, đối với những kẻ chẳng tin - tức là những kẻ bội bạc, những kẻ đã bị Sa-tan làm bại hoại đến một mức độ nhất định - thì Ta sẽ vẫn ẩn giấu với chúng. Tuy nhiên, trước đây khi ta nói sẽ tiết lộ chính Ta cho tất cả mọi người, ta đang nói tới sự công chính, phán xét, và oai nghi của Ta, để từ kết quả mà họ nhận được, họ biết rằng Ta phụ trách mọi thứ trong vũ trụ này. Hãy hành động dũng cảm lên! Hãy ngẩng cao đầu lên! Đừng sợ hãi: Ta - Cha các ngươi - ở đây để hậu thuẫn các ngươi, và các ngươi sẽ không phải chịu đau khổ. Chừng nào các ngươi còn thường xuyên cầu nguyện và khẩn xin trước Ta, Ta sẽ ban toàn bộ đức tin cho các ngươi. Những kẻ nắmquyền lực bề ngoài có vẻ đáng sợ, nhưng đừng sợ, bởi điều này chỉ là vì các ngươi yếu lòng tin. Miễn làđức tin của các ngươi lớn lên, thì không có gì là quá khó. Hãy tung hô và nhảy mừng thỏa thích! Mọi thứ đều dưới bàn chân các ngươi và trong tầm tay của Ta. Chẳng phải việc thành sự hay hủy phá được quyết định chỉ bằng một lời của Ta thôi sao?
Những người mà Ta hiện đang sử dụng đều đã được Ta ưng nhận từ lâu, từng người một. Tức là, những ai trong nhóm các con trai đầu lòng vốn đã được quyết định, và đã được quyết định từ khi Ta sáng thế. Không ai có thể thay đổi điều này, và tất cả phải chịu mệnh lệnh của Ta. Không người nào có thể làm được; tất cả đều là những sự xếp đặt của Ta. Cùng Ta, mọi sự đều sẽ an toàn và kiên vững; cùng Ta, tất cả đều sẽ thành sựmột cách phù hợp và thích đáng, không tốn chút sức lực nào. Ta phán và sự được thành; Ta phán và sự được thực hiện. Với tình hình quốc tế hỗn loạn, sao các ngươi còn không vội vàng bắt đầu sự đào luyện của mình? Các ngươi còn đợi tới khi nào? Các ngươi sẽ đợi tới ngày những người ngoại bang đổ xô vào Trung Quốc để gặp các ngươi ư? Có lẽ các ngươi đã đôi chút chậm chạp trước đây, nhưng các ngươi không thể tiếp tục buông thả bản thân! Các con trai của Ta! Hãy chú tâm đến những ý định cẩn trọng của Ta! Kẻ nào thường xuyên thân cận Ta hơn sẽ đạt được mọi thứ. Các ngươi không tin Ta sao?
Tiến độ công việc của Ta nhanh như chớp, nhưng chắc chắn không rền như sấm. Các ngươi có hiểu ý nghĩa đích thực của những lời này không? Các ngươi phải có khả năng phối hợp với Ta tốt hơn và chú tâm đến những ý định của Ta. Các ngươi muốn nhận lãnh phước lành, nhưng lại sợ chịu đau khổ; Đó chẳng phải là tính nước đôi của các ngươi sao? Hãy để Ta nói cho ngươi hay! Nếu có kẻ muốn nhận lãnh phước lành hôm nay nhưng lại không biết hy sinh tất cả cho mục đích ấy, thì tất cả những gì họ sẽ nhận lãnh là hình phạt và sự phán xét của Ta. Tuy nhiên, những ai biết hy sinh tất cả sẽ được trải nghiệm sự bình an trong mọi sự và có mọi sự cách dư đầy, và mọi sự họ nhận được sẽ là những phước lành của Ta. Điều cần kíp hôm nay là đức tin của các ngươi, và các ngươi sẽ trả một cái giá. Đừng hiểu sai những ý định của Ta. Mọi sựrồi sẽ xảy ra, và các ngươi sẽ tận mắt chứng kiến và tự mình trải nghiệm nó. Với Ta, không có một lời nào sai lầm hoặc dối trá; mọi điều ta nói hoàn toàn là sự thật, nhưng không thiếu sự khôn ngoan. Đừng bán tín bán nghi. Chính Ta đã thực hiện mọi sự giữa các ngươi, và cũng chính Ta phán xét và loại ra những kẻ làm điều dữ. Ta yêu thương các ngươi, và Ta làm các ngươi nên hoàn thiện. Tuy nhiên với chúng, Ta trái ngược hoàn toàn: chán ghét và hủy diệt, không chút nương tay và không chút dấu vết. Sự dư đầy của Ta vốn có trong mọi điều Ta nói và làm. Các ngươi có xem xét chúng từng chút một không? Một số lời Ta đã nói nhiều lần, vậy tại sao các ngươi không hiểu ý Ta? Sau khi các ngươi đọc lời Ta, liệu mọi thứ có như chúng nên thế không? Vậy mọi thứ có được hoàn tất không? Các ngươi không hề có ý để tâm đến lòng Ta. Tại sao Ta nói rằng Ta là Đức Chúa Trời thực, duy nhất, khôn sáng tuyệt đối, năng quyền trọn vẹn, là Đấng nhìn vào thẳm sâu lòng người? Các ngươi vẫn không hiểu ý nghĩa của những lời này sao? Ngươi có khắc ghi từng lời Ta đã nhấn mạnh không? Những lời ấy có thực sự trở thành nguyên tắc cho cách ngươi hành động không?
Ta đứng trên mọi thứ, quan sát toàn cõi vũ trụ. Ta sẽ biểu dương quyền lực vĩ đại của Ta và toàn bộ sự khôn sáng của Ta trên mỗi quốc gia và mỗi dân tộc. Đừng chỉ đơn giản là làm mọi thứ các ngươi có thể để theo đuổi sự thụ hưởng ngay lúc này. Khi mọi quốc gia trên thế giới hợp nhất, thì còn có gì không phải của các ngươi? Tuy thế, Ta sẽ không để các ngươi thiếu thốn lúc này, Ta cũng không khiến các ngươi phải chịu đau khổ. Hãy tin rằng Ta là Đức Chúa Trời toàn năng! Mọi sự sẽ hoàn tất và ngày một tốt đẹp hơn! Hỡi các con trai đầu lòng của Ta! Mọi phước lành sẽ đến trên các ngươi! Các ngươi sẽ tận hưởng chúng bất tận, nguồn cung không cạn kiệt, dư dả và đầy tràn, và luôn được bồi đắp!
Giới thiệu:
Hợp Xướng Phúc Âm/ Hợp Xướng Ngợi Khen Chúa hay, mang đến tin tức tốt lành về Vương quốc Chúa giáng lâm, hãy nghe ngay bài Thánh ca ngợi khen Tin Lành “Lễ ca của Vương quốc: Vương quốc giáng trần”

Chủ Nhật, 17 tháng 11, 2019

Con người bại hoại không thể đại diện cho Đức Chúa Trời

Con người đã và đang sống dưới sự bao phủ của uy quyền của sự tối tăm, bị giam cầm bởi thế lực của Sa-tan mà không tìm ra lối thoát. Đã vậy, sau khi bị Sa-tan thao túng, tâm tính của con người ngày càng trở nên bại hoại hơn. Có thể nói, con người luôn sống với tâm tính tha hoá của Sa-tan, không thể thực sự yêu kính Đức Chúa Trời. Vậy thì, nếu một người muốn yêu Đức Chúa Trời, anh ta phải từ bỏ tính tự cho mình là công chính, tự cao, kiêu căng, tự phụ và những tính tương tự, tất cả những tính đó đều thuộc tính khí của Sa-tan. Nếu không, tình yêu của con người là một tình yêu không thuần khiết, là tình yêu của Sa-tan, một tình yêu mà chắc chắn sẽ không được Đức Chúa Trời chấp nhận. Nếu chưa được Đức Thánh Linh trực tiếp hoàn thiện, xử lý, làm tan vỡ, tỉa sửa, kỷ luật, sửa phạt hoặc tinh lọc thì không một ai có thể thực sự yêu Đức Chúa Trời cả. Nếu ngươi nói rằng một phần tâm tính của ngươi đại diện cho Đức Chúa Trời, và vì thế ngươi có thể thực sự yêu Đức Chúa Trời thì ngươi đang nói những lời ngạo mạn và là một người ngớ ngẩn. Những người như thế là thiên sứ trưởng rồi! Bản chất bẩm sinh của con người không thể trực tiếp đại diện cho Đức Chúa Trời. Con người phải từ bỏ bản chất bẩm sinh của mình qua sự toàn vẹn của Đức Chúa Trời, và sau đó, chỉ bằng cách quan tâm đến ý chỉ của Đức Chúa Trời, làm ứng nghiệm ý muốn của Ngài và hơn thế nữa là kinh nghiệm các công việc của Đức Thánh Linh thì cách sống của họ mới được Đức Chúa Trời chấp nhận. Không ai sống trong xác thịt có thể trực tiếp đại diện cho Đức Chúa Trời trừ khi người đó được Đức Thánh Linh sử dụng. Thế nhưng, một người như vậy cũng không thể nói rằng tâm tính mình và những gì anh ta thể hiện qua đời sống mình hoàn toàn đại diện cho Đức Chúa Trời; Con người chỉ có thể nói rằng những gì anh ta thể hiện qua đời sống mình được chỉ dẫn bởi Đức Thánh Linh, và tâm tính của người như thế cũng không thể đại diện cho Đức Chúa Trời được.
Mặc dù tâm tính của con người được định bởi Đức Chúa Trời – điều đó không có gì để bàn cãi và có thể được coi là điều tích cực – nhưng tâm tính đó đã bị thao túng bởi Sa-tan. Cho nên mọi tâm tính của con người đều là tính khí của Sa-tan. Một người có thể nói rằng, bởi tâm tính, Đức Chúa Trời minh bạch trong việc làm của Ngài và anh ta cũng hành động như vậy, anh ta cũng có những tính cách đó, vì thế, anh ta cho rằng, tâm tính của anh ta đại diện cho Đức Chúa Trời. Đây là kiểu người gì vậy? Liệu tính khí tha hóa của Sa-tan có thể đại diện cho Đức Chúa Trời không? Bất cứ ai tuyên bố rằng tâm tính của anh ta đại diện cho Đức Chúa Trời, người đó đang báng bổ Đức Chúa Trời và xúc phạm Đức Thánh Linh! Từ quan điểm về cách thức làm việc của Đức Thánh Linh, có thể thấy công việc mà Đức Chúa Trời thực hiện trên đất chỉ đơn thuần là chinh phục. Đó là lý do tại sao phần lớn tính khí tha hóa của Sa-tan vẫn chưa được thanh tẩy, và tại sao những gì có thể thấy qua đời sống của con người vẫn mang hình ảnh của Sa-tan. Đó là những điều con người cho là tốt đẹp và đại diện cho hành động theo xác thịt của con người, hoặc, nói chính xác hơn, là đại diện cho Sa-tan và chắc chắn không thể đại diện cho Đức Chúa Trời. Kể cả khi một người đã yêu kính Đức Chúa Trời đến mức anh ta có thể tận hưởng cuộc sống thiên đàng trên đất, có thể tuyên bố rằng: “Lạy Chúa! Con biết yêu Người sao cho đủ!” và ngay cả khi đạt tới giới hạn cao nhất, thì ngươi vẫn không thể nói rằng anh ta sống vì Đức Chúa Trời hoặc đại diện cho Đức Chúa Trời, bởi bản chất của con người không giống bản chất của Đức Chúa Trời. Con người vĩnh viễn không bao giờ sống vì Đức Chúa Trời, và càng không thể trở thành Đức Chúa Trời. Những điều Đức Thánh Linh chỉ dẫn con người phải sống theo chỉ là sống dựa trên những gì Đức Chúa Trời yêu cầu nơi con người mà thôi.
Tất cả những hành động và việc làm của Sa-tan đều thể hiện trong con người. Tất cả các hành động và việc làm của con người giờ đây là biểu hiện của Sa-tan và vì thế không thể nào đại diện cho Đức Chúa Trời. Con người là hiện thân của Sa-tan, và tâm tính của con người không thể đại diện cho tâm tính của Đức Chúa Trời. Một số người có tính cách tốt; Chúa có thể thực hiện một số công việc qua tính cách tốt của những người ấy, và công việc họ làm được chỉ dẫn bởi Đức Thánh Linh Mặc dù vậy, tâm tính của họ vẫn không thể đại diện cho Đức Chúa Trời. Công việc Chúa làm trên họ chỉ là làm với những gì đã tồn tại bên trong họ và mở rộng ra thêm. Dù là các nhà tiên tri hoặc những người đã được Chúa sử dụng trong quá khứ không ai có thể trực tiếp đại diện cho Ngài. Tất cả mọi người bắt đầu yêu mến Chúa là do sự thúc ép của hoàn cảnh, và không ai cố gắng hợp tác một cách tự nguyện cả. Điều tích cực là gì? Tất cả mọi điều trực tiếp đến từ Đức Chúa Trời đều tích cực. Dẫu vậy, tâm tính của con người đã bị thao túng bởi Sa-tan và không thể đại diện cho Đức Chúa Trời. Chỉ có Đức Chúa Trời nhập thể thành người - Tình yêu thương của Ngài, sự sẵn lòng chịu khổ của Ngài, sự công chính, sự tuân phục và khiêm nhường và sự giấu kín của Ngài – mới trực tiếp đại diện cho Đức Chúa Trời. Đó là bởi khi Ngài đến, Ngài không mang bản chất tội lỗi và đến trực tiếp từ Đức Chúa Trời, không bị thao túng bởi Sa-tan. Chúa Giê-su chỉ có vẻ giống như con người xác thịt tội lỗi và không đại diện cho tội lỗi; bởi thế; hành động, hành vi và lời nói của Ngài, cho đến thời điểm trước khi Ngài hoàn thành công việc của mình qua việc chịu đóng đinh (kể cả giây phút Ngài chịu đóng đinh), tất cả điều trực tiếp đại diện cho Đức Chúa Trời. Tấm gương của Chúa Jesus đủ để chứng minh rằng bất cứ người nào có bản chất tội lỗi đều không thể đại diện cho Đức Chúa Trời, và tội lỗi của con người đại diện cho Sa-tan. Điều đó có nghĩa là, tội lỗi không đại diện cho Đức Chúa Trời và Đức Chúa Trời là Đấng vô tội. Ngay cả công việc được thực hiện trong con người bởi Đức Thánh Linh chỉ có thể được coi là đã được Đức Thánh Linh chỉ dẫn và không thể nói là do con người thay mặt Đức Chúa Trời mà làm. Nhưng, xét từ góc độ con người thì kể cả tội lỗi lẫn tâm tính đều không đại diện cho Đức Chúa Trời. Từ quan điểm những việc được làm trên con người bởi Đức Thánh Linh từ trước đến nay, hầu hết các việc đó đều được thực hiện trên con người bởi Đức Thánh Linh. Vì điều này mà con người có được điều mà họ đang sống vì chính điều đó. Tuy nhiên, đây chỉ là một mặt, và rất ít người có thể sống vì lẽ thật sau khi được Đức Thánh Linh xử lý và sửa trị họ. Điều đó đồng nghĩa với việc, chỉ có hành động của Thánh Linh hiện diện và thiếu vắng sự hợp tác của con người. Giờ đây ngươi đã hiểu rõ điều này chưa? Nếu đã thấy rõ thì ngươi nên làm gì để nỗ lực hết mình cùng phối hợp với Ngài trong khi Đức Thánh Linh đang hành động và qua đó hoàn thành nghĩa vụ của ngươi?
Giới thiệu:
Lắng nghe càng nhiều nhạc thánh tin lành, cảm nhận tình yêu của Chúa

Thứ Bảy, 16 tháng 11, 2019

Sự phục dịch tôn giáo phải bị thanh trừng

Kể từ lúc bắt đầu công tác của Ngài khắp vũ trụ, Đức Chúa Trời đã định trước nhiều người phục dịch cho Ngài, bao gồm những người từ mọi tầng lớp xã hội. Mục đích của Ngài là thỏa mãn ý muốn của Ngài và đưa công tác trên trần gian của Ngài đến một sự hoàn tất suôn sẻ; đây là mục đích của Đức Chúa Trời trong việc chọn những người phục dịch Ngài. Mọi người phục dịch Đức Chúa Trời phải hiểu ý muốn của Ngài. Công tác này của Ngài khiến cho sự khôn ngoan và sự toàn năng của Ngài, và những nguyên tắc của công tác của Ngài trên trần gian, rõ ràng hơn với con người. Đức Chúa Trời thật sự đã đến trần gian để làm công tác của Ngài, để gắn kết với con người, sao cho họ có thể biết những việc Ngài làm rõ hơn. Ngày nay các ngươi, nhóm người này, may mắn được phục dịch Đức Chúa Trời thực tế. Đây là một phước lành không kể xiết dành cho các ngươi – quả thật, các ngươi được Đức Chúa Trời nâng lên. Khi chọn một người phục dịch cho Ngài, Đức Chúa Trời luôn có những nguyên tắc riêng của Ngài. Việc phục dịch Đức Chúa Trời hoàn toàn không đơn thuần là vấn đề của sự nhiệt tâm, như con người tưởng tượng. Ngày nay, các ngươi nhìn thấy rằng hết thảy những ai phục dịch trước Đức Chúa Trời làm như vậy là vì họ có sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời và công tác của Đức Thánh Linh, và bởi vì họ là những người theo đuổi lẽ thật. Đây là những điều kiện tối thiểu cho hết thảy những ai phục dịch Đức Chúa Trời.
Phục dịch Đức Chúa Trời không phải là nhiệm vụ đơn giản. Những người với tâm tính bại hoại không thay đổi không bao giờ có thể phục dịch Đức Chúa Trời. Nếu tâm tính của ngươi chưa bị phán xét và trừng phạt bởi lời Chúa, thì tâm tính của ngươi vẫn còn đại diện cho Sa-tan, điều này chứng minh rằng ngươi phục dịch cho Đức Chúa Trời bởi những ý định tốt của riêng mình, rằng sự phục dịch của ngươi dựa trên bản chất Sa-tan của ngươi. Ngươi phục dịch cho Đức Chúa Trời với cá tính tự nhiên của ngươi, và theo những sở thích cá nhân của ngươi. Hơn nữa, ngươi luôn nghĩ rằng những điều ngươi sẵn lòng làm là những điều làm Đức Chúa Trời vui thích, và những điều ngươi không muốn làm là những điều Đức Chúa Trời căm ghét; ngươi làm việc hoàn toàn theo những sở thích của riêng mình. Điều này có thể được gọi là phục dịch Đức Chúa Trời không? Cuối cùng, sẽ không có chút thay đổi nào trong khuynh hướng sống của ngươi; thay vào đó, việc phục dịch của ngươi sẽ khiến ngươi càng ngang bướng hơn, do đó càng làm ăn sâu tâm tính bại hoại của ngươi, và như vậy, trong ngươi sẽ hình thành những quy định về việc phục dịch Đức Chúa Trời mà chủ yếu dựa trên tính cách của riêng ngươi, và những kinh nghiệm phát xuất từ việc phục dịch của ngươi theo tâm tính của ngươi. Đây là những kinh nghiệm và bài học của con người. Nó là triết lý sống của con người. Những người như thế này có thể được phân loại thành những người Pha-ri-si và các chức sắc tôn giáo. Nếu họ không bao giờ thức tỉnh và ăn năn, thì cuối cùng họ sẽ trở thành các christ giả xuất hiện vào những ngày sau rốt, và sẽ là những kẻ lừa gạt con người. Các christ giả và những kẻ lừa gạt được nói đến sẽ dấy lên từ những người đó. Nếu những người phục dịch Đức Chúa Trời đi theo tính cách của riêng mình và hành động theo ý muốn riêng của mình, thì họ có nguy cơ bị đuổi ra ngoài bất cứ lúc nào. Những người áp dụng nhiều năm kinh nghiệm có được của mình để phục dịch Đức Chúa Trời nhằm chiếm được cảm tình của những người khác, để thuyết giáo họ và kiểm soát họ, và để có được địa vị cao – và những người không bao giờ ăn năn, không bao giờ xưng tội, không bao giờ từ bỏ những lợi ích của địa vị - những người này sẽ gục ngã trước Đức Chúa Trời. Họ cũng cùng loại với Phao-lô, tự phụ với thâm niên của họ và khoe khoang trình độ của họ. Đức Chúa Trời sẽ không đưa những người như thế này đến sự hoàn thiện. Sự phục dịch như thế gây trở ngại cho công tác của Đức Chúa Trời. Con người luôn bám vào điều xưa cũ. Họ bám vào những ý niệm của quá khứ, vào mọi thứ từ những thời đại đã qua. Đây là một chướng ngại rất lớn cho sự phục dịch của họ. Nếu ngươi không thể vứt bỏ chúng đi, thì những điều này sẽ trấn áp cả cuộc đời ngươi. Đức Chúa Trời sẽ không khen ngợi ngươi, không một chút nào, kể cả khi ngươi gãy chân vì chạy hay gãy lưng vì lao động, kể cả khi ngươi tử đạo vì phục dịch Đức Chúa Trời. Hoàn toàn ngược lại: Ngài sẽ phán rằng ngươi là một kẻ làm điều ác.
Bắt đầu từ hôm nay, Đức Chúa Trời sẽ chính thức hoàn thiện những người không có các ý niệm tôn giáo, những người sẵn lòng đặt cái tôi cũ của mình sang một bên, và những người vâng lời Đức Chúa Trời một cách ngay thẳng. Ngài sẽ hoàn thiện những ai khao khát lời Chúa. Những người này sẽ đứng lên và phục dịch Đức Chúa Trời. Trong Đức Chúa Trời có sự dư dật vô tận và sự khôn ngoan vô biên. Công tác tuyệt vời và những lời quý giá của Ngài chờ đợi nhiều người hơn đến tận hưởng. Trong điều kiện hiện tại, những ai với các ý niệm tôn giáo, những ai tự phụ với thâm niên, và những ai không thể đặt bản thân sang một bên sẽ thấy khó chấp nhận những điều mới này. Đức Thánh Linh không có cơ hội hoàn thiện những người này. Nếu một người không quyết tâm vâng lời, và không khao khát lời Chúa, thì họ không có cách nào để chấp nhận những điều mới này; họ sẽ đơn thuần trở nên ngày càng phản nghịch, ngày càng xảo quyệt, và do đó cuối cùng sẽ đi sai đường. Khi làm công tác của Ngài lúc này, Đức Chúa Trời sẽ lập nên nhiều người thật sự yêu Ngài và có thể chấp nhận ánh sáng mới, và Ngài sẽ hoàn toàn triệt hạ các chức sắc tôn giáo, những kẻ tự phụ với thâm niêm của mình; Ngài không muốn một ai trong số những kẻ ngang bướng chống lại sự thay đổi một cách. Ngươi có muốn là một trong số những người này không? Ngươi thực hiện việc phục dịch theo những sở thích của riêng mình, hay ngươi làm những gì Đức Chúa Trời yêu cầu? Đây là điều ngươi phải tự biết. Ngươi là chức sắc tôn giáo, hay ngươi là một đứa trẻ mới sinh được hoàn thiện bởi Đức Chúa Trời? Bao nhiêu phần trong sự phục dịch của ngươi được Đức Thánh Linh khen ngợi? Bao nhiêu phần trong số đó sẽ bị Đức Chúa Trời thậm chí chẳng màng nhớ đến? Đã có sự thay đổi to lớn như thế nào trong cuộc đời ngươi như một kết quả của tất cả những năm phục dịch của ngươi? Ngươi có rõ về toàn bộ điều này không? Nếu ngươi thật sự tin, ngươi sẽ gạt sang một bên những ý niệm tôn giáo cũ từ trước, và sẽ phục dịch Đức Chúa Trời tốt hơn theo một cách mới. Không quá trễ để đứng dậy lúc này. Các ý niệm tôn giáo cũ có thể tước mất cả cuộc đời của một người. Kinh nghiệm mà một người có được có thể khiến họ lạc khỏi Đức Chúa Trời và làm việc theo cách của họ. Nếu ngươi không gạt những điều ấy sang một bên, thì chúng sẽ trở thành các chướng ngại đối với sự phát triển của đời sống ngươi. Đức Chúa Trời luôn hoàn thiện những ai phục dịch Ngài, và không đuổi họ đi một cách nhẹ nhàng. Nếu ngươi thật sự chấp nhận sự phán xét và trừng phạt của lời Chúa, nếu ngươi có thể gạt những sự thực hành và quy định tôn giáo cũ sang một bên, và ngưng dùng những ý niệm tôn giáo cũ như thước đo lời Chúa ngày nay, chỉ khi đó ngươi mới có được một tương lai. Nhưng nếu ngươi bám lấy những thứ xưa cũ, nếu ngươi vẫn trân quý chúng, thì không có cách nào để ngươi có thể được cứu rỗi. Đức Chúa Trời không để ý đến những người như thế. Nếu ngươi thật sự muốn được làm cho hoàn thiện, thì ngươi phải quyết tâm từ bỏ hoàn toàn mọi thứ từ trước. Ngay cả khi điều đã làm trước kia là đúng, ngay cả khi đó là công tác của Đức Chúa Trời, ngươi vẫn phải có thể gạt nó sang một bên và thôi không bám lấy nó. Ngay cả khi nó rõ ràng là công tác của Đức Thánh Linh, được thực hiện trực tiếp bởi Đức Thánh Linh, hôm nay ngươi phải gạt nó sang một bên. Ngươi không được bám lấy nó. Đây là điều Đức Chúa Trời yêu cầu. Mọi thứ phải được làm mới. Trong công tác của Đức Chúa Trời và lời của Đức Chúa Trời, Ngài không đề cập đến những thứ cũ đã qua trước kia, Ngài không đào sâu vào niên lịch cũ; Chúa là một Đức Chúa Trời luôn mới và không bao giờ cũ, và thậm chí không bám lấy những lời của chính Ngài từ quá khứ - cho thấy rằng Đức Chúa Trời không theo bất kỳ quy định nào cả. Do đó nếu ngươi, là một con người, luôn bám vào những điều của quá khứ, nếu ngươi từ chối buông bỏ chúng, và áp dụng chúng một cách cứng nhắc theo công thức, trong khi Đức Chúa Trời không còn hoạt động bằng cách dùng những phương tiện mà Ngài đã từng dùng trước kia, thì lời nói và hành động của ngươi chẳng phải là gây rối sao? Ngươi chưa trở thành kẻ thù của Đức Chúa Trời sao? Ngươi có sẵn lòng để cho toàn bộ sự sống của ngươi đổ nát vì những thứ xưa cũ này không? Những thứ xưa cũ này sẽ khiến ngươi trở thành kẻ cản trở công tác của Đức Chúa Trời – đó có phải loại người mà ngươi muốn trở thành không? Nếu ngươi thật sự không muốn điều đó, vậy thì hãy nhanh chóng dừng những gì ngươi đang làm và quay lại; bắt đầu mọi thứ lại lần nữa. Đức Chúa Trời sẽ không nhớ sự phục dịch trước đây của ngươi.
Giới thiệu:
Lắng nghe càng nhiều nhạc thánh tin lành, cảm nhận tình yêu của Chúa

Thứ Sáu, 15 tháng 11, 2019

Sự Xuất Hiện Của Đức Chúa Trời Đã Mở Ra Một Thời Đại Mới

Kế hoạch quản lý sáu ngàn năm của Đức Chúa Trời sắp kết thúc, và cánh cổng của Nước Trời đã được mở ra cho tất cả những ai tìm kiếm sự xuất hiện của Ngài. Anh chị em thân mến, các ngươi còn đang chờ đợi điều gì? Các ngươi còn đang tìm kiếm thứ gì? Các ngươi đang chờ đợi Đức Chúa Trời xuất hiện sao? Các ngươi đang tìm kiếm dấu chân của Ngài ư? Con người khao khát sự xuất hiện của Đức Chúa Trời biết dường bao! Và thật khó biết bao để tìm thấy dấu chân của Đức Chúa Trời! Trong một thời đại như thế này, trong một thế giới như thế này, chúng ta phải làm gì để chứng kiến ngày Đức Chúa Trời xuất hiện? Chúng ta phải làm gì để theo kịp bước chân của Đức Chúa Trời? Những người đang chờ đợi sự xuất hiện của Đức Chúa Trời đang phải đối mặt với những câu hỏi như thế. Tất cả các ngươi đều đã suy nghĩ đến chúng nhiều hơn một lần nhưng kết quả thì sao? Đức Chúa Trời xuất hiện ở đâu? Dấu chân của Ngài ở đâu? Các ngươi đã có câu trả lời chưa? Nhiều người có lẽ trả lời theo cách này: Đức Chúa Trời xuất hiện giữa tất cả những ai theo Ngài và dấu chân của Ngài đang ở giữa chúng ta; chỉ đơn giản vậy thôi! Bất cứ ai cũng có thể đưa ra một câu trả lời theo kiểu rập khuôn như vậy, nhưng các ngươi có hiểu ý nghĩa của sự xuất hiện của Đức Chúa Trời hay dấu chân của Ngài là gì không? Sự xuất hiện của Đức Chúa Trời nói đến việc Ngài đến trần gian để đích thân thực thi công tác của mình. Với bản thể và tâm tính của riêng Ngài, và theo bản tính tự hữu của Ngài, Ngài ngự xuống nơi loài người để thực hiện công tác khởi đầu một thời đại và kết thúc một thời đại. Kiểu xuất hiện này không phải là một hình thức nghi lễ. Nó không phải là một dấu chỉ, một bức tranh, một phép lạ, hoặc một khải tượng vĩ đại, và thậm chí nó cũng không phải là một tiến trình tôn giáo. Đó là một sự việc thực tế và có thật, và bất cứ ai cũng có thể đụng chạm và thấy được. Hình thức xuất hiện này không phải là để xuyên suốt các hoạt động, hay là vì một công tác ngắn hạn nào; nhưng đúng hơn là vì một giai đoạn công tác trong kế hoạch quản lý của Ngài. Sự xuất hiện của Đức Chúa Trời luôn có ý nghĩa và luôn liên quan đến kế hoạch quản lý của Ngài. Cái được gọi là “sự xuất hiện” ở đây hoàn toàn khác với hình thức “xuất hiện” mà trong đó Đức Chúa Trời hướng dẫn, dẫn dắt và khai sáng con người. Mỗi lần Đức Chúa Trời mặc khải chính mình, Ngài lại thực hiện một giai đoạn trong công tác vĩ đại của Ngài. Công tác này khác với bất kỳ công tác của thời đại nào khác. Đó là điều mà con người không thể tưởng tượng nổi và cũng chưa bao giờ kinh qua. Đó là công tác bắt đầu một thời đại mới và kết thúc thời đại cũ, và đó là một hình thức làm việc mới và được cải tiến để cứu rỗi nhân loại; hơn thế nữa, đó là công tác đưa nhân loại vào một thời đại mới. Đây chính là ý nghĩa của sự xuất hiện của Đức Chúa Trời.

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2019

Khải tượng về công tác của Đức Chúa Trời (1)

Giăng đã làm việc bảy năm cho Jêsus, và đã dọn đường khi Jêsus đến. Trước đó, Phúc Âm về vương quốc thiên đàng do Giăng rao giảng đã được nghe thấy khắp vùng, hầu cho nó lan rộng khắp Giu-đê, và mọi người gọi Giăng là một tiên tri. Vào lúc đó, Vua Hê-rốt muốn giết Giăng, nhưng lại không dám, vì dân chúng rất kính trọng Giăng, và Hê-rốt sợ rằng nếu vua giết Giăng thì họ sẽ nổi dậy chống lại vua. Công tác được Giăng thực hiện đã bén rễ giữa những người bình thường, và người đã tạo nên những tín đồ người Do Thái. Trong bảy năm, người đã dọn đường cho Jêsus, cho đến khi Jêsus bắt đầu thực hiện chức vụ của Ngài. Và vì vậy, Giăng là người vĩ đại nhất trong tất cả các tiên tri. Jêsus chỉ bắt đầu công tác chính thức của Ngài sau khi Giăng bị cầm tù. Trước Giăng, chưa từng có một tiên tri nào dọn đường cho Đức Chúa Trời, bởi vì trước Jêsus, Đức Chúa Trời chưa bao giờ trở nên xác thịt trước đó. Và vì vậy, trong số tất cả các tiên tri cho đến Giăng, người là tiên tri duy nhất dọn đường cho Đức Chúa Trời nhập thể, và bằng cách này Giăng đã trở thành tiên tri vĩ đại nhất của Cựu và Tân Ước. Giăng đã bắt đầu rao truyền Phúc Âm của vương quốc thiên đàng bảy năm trước khi Jêsus nhận phép báp-têm. Đối với mọi người, công tác người đã làm dường như vượt trên công tác tiếp sau đó của Jêsus, tuy nhiên, người vẫn chỉ là một tiên tri mà thôi. Người đã làm việc và phán dạy không phải bên trong đền thờ, mà là ở các thị trấn và làng mạc bên ngoài đền thờ. Tất nhiên, người đã làm điều này giữa dân tộc Do Thái, đặc biệt là những người nghèo khổ. Hiếm khi Giăng tiếp xúc với những người từ giới thượng lưu của xã hội, chỉ rao truyền Phúc Âm giữa những người bình thường tại Giu-đê nhằm chuẩn bị những người phù hợp cho Đức Chúa Jêsus, và chuẩn bị những địa điểm thích hợp để Ngài làm việc. Với một tiên tri như Giăng mở đường, Đức Chúa Jêsus đã có thể bắt đầu ngay con đường thập tự giá của Ngài ngay khi Ngài đến. Khi Đức Chúa Trời trở nên xác thịt để làm công tác của Ngài, Ngài đã không phải làm công tác chọn người, và không cần phải đích thân tìm người hay địa điểm để làm việc. Ngài đã không làm những việc như thế khi Ngài đến; người thích hợp đã chuẩn bị cho Ngài trước khi Ngài đến. Giăng đã hoàn thành công tác này trước khi Jêsus bắt đầu công tác của Ngài, vì khi Đức Chúa Trời nhập thể đến để thực hiện công tác của mình, Ngài đã bắt tay làm việc ngay trên những người đã chờ đợi Ngài từ lâu. Jêsus đã đến không phải để thực hiện công tác của con người, hoặc công tác điều chỉnh thuộc bổn phận của con người. Ngài đã đến chỉ để thực hiện chức vụ mà chính Ngài phải thực hiện, và mọi thứ khác đều không liên quan đến Ngài. Khi Giăng đến, người đã không làm gì khác ngoài việc đưa ra khỏi đền thờ và giữa vòng dân Do Thái một nhóm người chấp nhận Phúc Âm của vương quốc thiên đàng, để họ có thể trở thành những đối tượng cho công tác của Đức Chúa Jêsus. Giăng đã làm việc trong bảy năm, có nghĩa là người đã rao truyền Phúc Âm trong bảy năm. Trong công tác của mình, Giăng đã không thực hiện nhiều phép lạ, vì công tác của người là dọn đường, đó là công tác chuẩn bị. Tất cả những công tác khác, công tác Jêsus sẽ làm, không liên quan đến người; người đã chỉ yêu cầu con người xưng tội của mình và ăn năn, và làm phép báp-têm cho mọi người, hầu cho họ có thể được cứu rỗi. Mặc dù người đã làm công tác mới và đã mở ra một con đường mà con người chưa từng đi trước đó, nhưng người vẫn chỉ dọn đường cho Jêsus mà thôi. Người chỉ đơn thuần là một tiên tri đã làm công tác chuẩn bị, và không có khả năng làm công tác của Jêsus. Mặc dù Jêsus không phải là người đầu tiên rao giảng Phúc Âm về vương quốc thiên đàng, và mặc dù Ngài tiếp tục trên con đường mà Giăng đã mở ra, nhưng vẫn không có ai khác có thể làm công tác của Ngài, và nó vượt lên trên công tác của Giăng. Jêsus đã không thể chuẩn bị con đường riêng của Ngài; công tác của Ngài đã được thực hiện trực tiếp nhân danh Đức Chúa Trời. Và vì vậy, cho dù Giăng đã làm việc bao nhiêu năm thì người vẫn là một tiên tri, và vẫn là một người dọn đường. Ba năm công tác do Jêsus thực hiện đã vượt qua bảy năm công tác của Giăng, vì thực chất công tác của Ngài không giống như của Giăng. Khi Jêsus bắt đầu thực hiện chức vụ của Ngài, đó cũng là lúc công tác của Giăng kết thúc, Giăng đã chuẩn bị đủ người và địa điểm cho Đức Chúa Jêsus sử dụng, và chúng đã đủ cho Đức Chúa Jêsus bắt đầu ba năm công tác. Và vì vậy, ngay khi công tác của Giăng kết thúc, Đức Chúa Jêsus đã chính thức bắt đầu công tác của riêng Ngài, và những lời Giăng đã nói bị gạt sang một bên. Đó là do công tác mà Giăng thực hiện chỉ nhằm mục đích chuyển tiếp, và những lời nói của người không phải là những lời của sự sống sẽ đưa con người đến sự tăng trưởng mới; cuối cùng, những lời nói của người chỉ có ích lợi tạm thời mà thôi.
Công tác mà Jêsus đã làm không phải là siêu nhiên; nó có một quá trình, và tất cả đều đã tiến triển theo những quy luật thông thường của mọi thứ. Vào sáu tháng cuối đời của mình, Jêsus biết chắc chắn rằng Ngài đã đến để làm công tác này, và biết rằng Ngài đã đến để chịu đóng đinh trên thập tự giá. Trước khi chịu đóng đinh, Jêsus đã liên tục cầu nguyện với Đức Chúa Trời là Cha, cũng như Ngài đã cầu nguyện ba lần trong vườn Ghết-sê-ma-nê. Sau khi chịu phép báp-têm, Jêsus đã thực hiện chức vụ của Ngài trong ba năm rưỡi, và công tác chính thức của Ngài đã kéo dài hai năm rưỡi. Trong năm đầu tiên, Ngài đã bị Sa-tan buộc tội, và bị con người quấy nhiễu, chịu sự cám dỗ của con người. Ngài đã chiến thắng nhiều cám dỗ trong lúc thực hiện công tác của Ngài. Trong sáu tháng cuối cùng, khi Jêsus sắp bị đóng đinh, từ miệng Phi-e-rơ đã phát ra những lời rằng Ngài là Con Đức Chúa Trời hằng sống, rằng Ngài là Đấng Christ. Chỉ khi đó thì công tác của Ngài mới được mọi người biết đến, và chỉ khi đó danh tính của Ngài mới được tiết lộ với công chúng. Sau đó, Jêsus đã bảo các môn đồ của Ngài rằng Ngài sẽ bị đóng đinh vì con người, và rằng ba ngày sau Ngài sẽ sống lại; rằng Ngài đã đến để thực hiện công tác cứu chuộc, và Ngài là Đấng Cứu Thế. Chỉ trong sáu tháng cuối cùng Ngài mới tiết lộ danh tính của mình và công tác mà Ngài dự định làm. Đây cũng là thời điểm của Đức Chúa Trời, và công tác nên được thực hiện như vậy. Vào thời điểm đó, một phần công tác của Jêsus phù hợp với Cựu Ước, cũng như với luật pháp của Môi-se và những lời của Đức Giê-hô-va trong Thời đại Luật pháp. Jêsus đã sử dụng tất cả những điều này để thực hiện phần công tác của Ngài. Ngài đã rao giảng cho dân chúng và dạy dỗ họ trong các nhà hội, và Ngài đã dùng những lời tiên báo của các tiên tri trong Cựu Ước để quở trách người Pha-ri-si đang thù địch với Ngài, và đã dùng những lời trong Kinh Thánh để tỏ lộ sự bất tuân của họ và qua đó lên án họ. Vì họ xem thường những gì Jêsus đã làm; đặc biệt, phần lớn công tác của Jêsus đã không dựa theo luật pháp trong Kinh Thánh, và hơn thế nữa, những gì Ngài đã dạy dỗ còn cao hơn những lời nói của chính họ, và thậm chí cao hơn những gì đã được các tiên tri trong Kinh Thánh tiên báo. Công tác của Jêsus chỉ vì sự cứu chuộc con người và sự đóng đinh trên thập tự giá. Do đó, Ngài không cần phải phán thêm lời nào nhằm chinh phục bất kỳ người nào. Phần lớn những gì Ngài đã dạy dỗ con người được rút ra từ những lời của Kinh Thánh, và ngay cả khi công tác của Ngài không vượt quá Kinh Thánh thì Ngài vẫn có thể hoàn thành công tác chịu đóng đinh. Công tác của Ngài không phải là công tác dùng lời nói, cũng không phải để chinh phục loài người, mà là nhằm cứu chuộc nhân loại. Ngài đã chỉ đóng vai trò là của lễ chuộc tội cho nhân loại, và không đóng vai trò là nguồn gốc của lời dành cho nhân loại. Ngài đã không làm công tác của dân ngoại, là công tác chinh phục con người, mà đã làm công tác chịu đóng đinh, là công tác được thực hiện giữa những người tin rằng có một Đức Chúa Trời. Mặc dù công tác của Ngài đã được thực hiện dựa trên nền tảng của Kinh Thánh, và Ngài đã dùng những điều được tiên báo bởi các tiên tri cũ để kết án người Pha-ri-si, nhưng điều này đã đủ để hoàn thành công tác chịu đóng đinh. Nếu công tác của ngày nay vẫn được thực hiện dựa trên nền tảng của những lời tiên báo của các tiên tri cũ trong Kinh Thánh, thì nó sẽ không thể chinh phục được các ngươi, vì Cựu Ước không có chứa bản ghi chép về sự bất tuân và tội lỗi của người Trung Quốc các ngươi, không có lịch sử về tội lỗi của các ngươi. Và vì vậy, nếu công tác này vẫn còn quanh quẩn trong Kinh Thánh, các ngươi sẽ không bao giờ chịu khuất phục. Kinh Thánh chỉ ghi lại một lịch sử giới hạn của dân Y-sơ-ra-ên, là điều không có khả năng chứng minh liệu các ngươi là xấu hay tốt, hoặc phán xét các ngươi. Hãy tưởng tượng rằng Ta đã phán xét các ngươi dựa theo lịch sử của dân Y-sơ-ra-ên - liệu các ngươi vẫn sẽ theo Ta như các ngươi theo ngày nay chứ? Các ngươi có biết mình khó khăn như thế nào không? Nếu không có lời nào được phán ra trong giai đoạn này, thì sẽ không thể nào hoàn thành công tác chinh phục. Bởi vì Ta đã đến không phải để chịu đóng đinh trên thập tự giá, Ta phải phán những lời tách biệt với Kinh Thánh, để các ngươi có thể được chinh phục. Công tác đã được Jêsus thực hiện chỉ đơn thuần là một giai đoạn cao hơn Cựu Ước; nó đã được dùng để bắt đầu một thời đại, và để dẫn dắt thời đại đó. Tại sao Ngài đã phán rằng: “Ta đã đến không phải để phá hủy luật pháp, nhưng để làm cho trọn”? Tuy nhiên, trong công tác của Ngài có nhiều điều khác biệt với các luật lệ đã được thực hành và các điều răn đã được dân Y-sơ-ra-ên tuân theo trong Cựu Ước, vì Ngài đã không đến để vâng theo luật pháp, mà là để làm trọn nó. Quá trình làm trọn nó bao gồm nhiều điều thực tế: Công tác của Ngài thiết thực và thực tế hơn, và hơn nữa, nó sống động, và không phải là sự trung thành mù quáng vào giáo lý. Chẳng phải dân Y-sơ-ra-ên đã giữ ngày Sa-bát sao? Khi Jêsus đến, Ngài đã không tuân giữ ngày Sa-bát, vì Ngài phán rằng Con người là Chúa của ngày Sa-bát, và khi Chúa của ngày Sa-bát đến, Ngài sẽ làm như Ngài muốn. Ngài đã đến để làm trọn luật pháp của Cựu Ước và để thay đổi luật pháp. Tất cả những gì được thực hiện ngày nay đều dựa trên hiện tại, nhưng nó vẫn dựa trên nền tảng công tác của Đức Giê-hô-va trong Thời đại Luật pháp, và không vượt quá phạm vi này. Ví dụ, cẩn thận về cái lưỡi của các ngươi, và đừng phạm tội tà dâm - những điều này chẳng phải là những luật lệ của Cựu Ước sao? Ngày nay, những gì được yêu cầu ở các ngươi không chỉ bị giới hạn trong Mười Điều Răn, mà bao gồm các điều răn và luật lệ của một trật tự cao hơn so với những điều đã đến trước đây, nhưng điều này không có nghĩa là những điều đến trước đã bị bãi bỏ, vì từng giai đoạn công tác của Đức Chúa Trời được thực hiện trên nền tảng của giai đoạn trước đó. Về những điều mà Đức Giê-hô-va đã đưa ra cho Y-sơ-ra-ên, chẳng hạn như yêu cầu mọi người phải dâng tế lễ, hiếu kính cha mẹ, không thờ thần tượng, không hành hung hay rủa sả người khác, không phạm tội tà dâm, không hút thuốc hay uống rượu, và không ăn những vật chết hoặc uống huyết: chẳng phải điều này hình thành nền tảng cho thực hành của các ngươi thậm chí đến ngày nay sao? Chính trên nền tảng của quá khứ mà công tác đã được thực hiện cho đến ngày nay. Mặc dù các luật lệ của quá khứ không còn được đề cập đến và các yêu cầu mới đã được lập ra cho các ngươi, nhưng các luật lệ này, chẳng những không bị bãi bỏ, mà thay vào đó còn được nâng lên vị trí cao hơn. Nói rằng chúng đã bị bãi bỏ có nghĩa là thời đại trước đã lỗi thời, trong khi có một số điều răn mà các ngươi phải tôn trọng đời đời. Các điều răn trong quá khứ đã được đưa vào thực hành, đã trở thành bản chất của con người, và không cần phải lặp lại các điều răn không hút thuốc, không uống rượu, v.v. nữa. Dựa trên nền tảng này, các điều răn mới được đặt ra dựa theo những nhu cầu của các ngươi ngày nay, theo vóc giạc của các ngươi, và theo công tác của ngày nay. Việc ban ra các điều răn cho thời đại mới không có nghĩa là bãi bỏ các điều răn của thời đại cũ, mà là nâng chúng lên cao hơn dựa trên nền tảng này, để khiến cho những hành động của con người được trọn vẹn hơn, và phù hợp hơn với thực tế. Nếu ngày nay, các ngươi được yêu cầu chỉ tuân theo các điều răn và tuân thủ luật pháp của Cựu Ước, giống như dân Y-sơ-ra-ên, và nếu thậm chí các ngươi được yêu cầu ghi nhớ luật pháp do Đức Giê-hô-va đặt ra, thì sẽ không có khả năng nào để các ngươi có thể thay đổi. Nếu các ngươi chỉ tuân thủ một vài điều răn giới hạn hoặc ghi nhớ vô số luật lệ, thì bản chất cũ của các ngươi sẽ cứ ăn sâu, và sẽ không có cách nào để nhổ bật gốc nó. Như thế, các ngươi sẽ ngày càng trở nên suy đồi, và không một ai trong số các ngươi sẽ trở nên vâng lời. Điều đó có nghĩa là một vài điều răn đơn giản hoặc vô số luật lệ không có khả năng giúp các ngươi biết những việc làm của Đức Giê-hô-va. Các ngươi không giống như dân Y-sơ-ra-ên: Bằng cách tuân theo luật pháp và ghi nhớ các điều răn, họ đã có thể làm chứng cho những việc làm của Đức Giê-hô-va, và chỉ tận hiến cho Ngài mà thôi, nhưng các ngươi không thể đạt được điều này, và một vài điều răn của thời đại Cựu Ước không chỉ không có khả năng khiến cho các ngươi trao phó lòng mình, hoặc bảo vệ các ngươi, mà thay vào đó sẽ khiến các ngươi lơi lỏng, và sẽ kéo các ngươi xuống âm phủ. Vì công tác của Ta là công tác chinh phục, nhắm vào sự bất tuân và bản chất cũ của các ngươi. Những lời tử tế của Đức Giê-hô-va và Jêsus còn thua xa những lời phán xét gay gắt ngày nay. Nếu không có những lời lẽ gay gắt như vậy, sẽ không thể chinh phục được “các chuyên gia” như các ngươi, những người đã bất tuân trong hàng nghìn năm. Luật pháp của Cựu Ước đã mất tác dụng trên các ngươi từ lâu, và sự phán xét của ngày nay còn kinh khủng hơn nhiều so với luật pháp cũ. Điều thích hợp nhất với các ngươi là sự phán xét, chứ không phải là những hạn chế vặt vãnh của luật pháp, vì các ngươi không phải là nhân loại của thuở ban đầu, mà là nhân loại đã bị bại hoại qua hàng nghìn năm. Những gì con người phải đạt được lúc này là dựa theo tình trạng thực tế của con người ngày nay, dựa theo phẩm chất và vóc giạc thực tế của con người hiện nay, và nó không đòi hỏi ngươi phải tuân theo giáo lý. Điều này là để có thể đạt được những thay đổi trong bản chất cũ của ngươi, và để ngươi có thể gạt bỏ những quan niệm của mình sang một bên. Ngươi có nghĩ rằng các điều răn là giáo lý không? Có thể nói, chúng là những yêu cầu thông thường dành cho con người. Chúng không phải là giáo lý mà ngươi phải tuân theo. Hãy lấy việc cấm hút thuốc làm ví dụ - đó có phải là giáo lý không? Nó không phải là giáo lý! Nó là điều cần có cho nhân tính bình thường; nó không phải là giáo lý, mà là một phép tắc cho toàn thể nhân loại. Ngày nay, hàng tá những điều răn đã được đặt ra cũng không phải là giáo lý, mà là những điều cần thiết để đạt được nhân tính bình thường. Mọi người đã không sở hữu hoặc biết về những điều như thế trong quá khứ, và vì vậy họ được yêu cầu phải đạt được chúng ngày nay, không được tính là giáo lý. Luật pháp không giống với giáo lý. Giáo lý mà Ta nói đến đề cập đến các nghi lễ, các thủ tục hoặc các thực hành lệch lạc và sai lầm của con người; đó là những phép tắc và quy định không giúp ích gì cho con người, không có lợi cho họ, và đó là một lối hành động vô nghĩa. Đây là điển hình của giáo lý, và giáo lý như thế phải bị loại bỏ, vì nó không mang lợi ích gì cho con người. Chỉ những điều có lợi cho con người thì mới phải được đưa vào thực hành.
Giới thiệu:
Tin Chúa thế nào mới hợp với tâm ý của Chúa? Đọc lời của Chúa, dẫn bạn hiểu tâm ý và yêu cầu của Chúa.

Thứ Tư, 13 tháng 11, 2019

Liệu Đức Chúa Trời Toàn Năng và Đức Chúa Jêsus có phải là một?

Khi loài người bị Sa-tan làm cho bại hoại, Đức Chúa Trời đã bắt đầu kế hoạch quản lý của Ngài để cứu rỗi loài người. Đức Chúa Trời đã thực hiện ba giai đoạn công việc để cứu rỗi loài người. Trong Thời đại Luật pháp, Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã ban hành luật lệ và hướng dẫn cuộc sống của loài người, khiến mọi người biết rằng họ nên thờ phụng Đức Chúa Trời và khiến họ biết tội lỗi là gì. Nhưng khi đã đến những giai đoạn cuối cùng của Thời đại Luật pháp, sự bại hoại của loài người đã trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết, và mọi người thường vi phạm pháp luật và phạm tội chống lại Đức Giê-hô-va. Họ đối mặt với nguy cơ bị lên án và bị xử tử vì những vi phạm của họ. Vì vậy, để đáp ứng nhu cầu của loài người, trong Thời đại Ân điển, Đức Chúa Trời đã mang hình dạng con người và trở thành Đức Chúa Jêsus. Ngài đã bị đóng đinh vào cây thập tự vì lợi ích của loài người, và cứu chuộc con người khỏi tội lỗi, cho phép mọi người đến trước mặt Chúa và cầu nguyện với Chúa, xưng tội và ăn năn, được tha thứ cho tội lỗi của họ và sống trong sự giàu có của ân điển và phước lành của Đức Chúa Trời. Nhưng bởi vì bản chất tội lỗi của con người vẫn chưa được giải quyết, họ vẫn thường phạm tội và chống lại Đức Chúa Trời, trong Thời đại Vương quốc, Đức Chúa Trời một lần nữa trở nên xác thịt, nhân danh Đức Chúa Trời Toàn Năng để bày tỏ tất cả lẽ thật về sự cứu rỗi và thanh tẩy của loài người trên nền tảng của công việc cứu chuộc của Đức Chúa Giêsu, xóa bỏ bản chất tội lỗi của loài người, khiến loài người cấm dứt sự bất tuân với Đức Chúa Trời và thôi chống lại Đức Chúa Trời, khiến mọi người thực sự vâng lời Chúa và thờ phụng Chúa, và cuối cùng đưa loài người đến một đích đến tốt đẹp. Mặc dù công việc Đức Chúa Trời đã thực hiện trong Thời đại Luật pháp, Thời đại Ân điển và Thời đại Vương quốc là khác nhau, và những danh tính mà Ngài đã mang và tâm tính mà Ngài đã thể hiện là khác nhau, nhưng bản chất và mục đích công việc của Ngài là như nhau - tất cả là để cứu loài người, và tất cả công việc đều do chính Ngài thực hiện. Như Đức Chúa Trời Toàn Năng đã phán: “Từ công việc của Đức Giê-hô-va đến công việc của Jêsus, và từ công việc của Jêsus đến công việc của giai đoạn hiện tại này, ba giai đoạn này bao trùm trong một chuỗi liên tục toàn bộ công tác quản lý của Đức Chúa Trời, và tất cả đều là công việc của một Thần. Kể từ lúc sáng thế, Đức Chúa Trời luôn làm việc quản lý loài người. Ngài là sự Khởi đầu và sự Kết thúc, Ngài là Đấng đầu tiên và Đấng cuối cùng, và Ngài là Đấng khởi đầu một thời đại và là Đấng khép lại thời đại đó. Ba giai đoạn công việc, ở các thời đại khác nhau và các địa điểm khác nhau, có thể thấy rõ ràng là công việc của một Thần duy nhất. Tất cả những ai tách rời ba giai đoạn này đều đối nghịch với Đức Chúa Trời” (“Tầm nhìn của công việc Đức Chúa Trời (3)” trong Lời xuất hiện trong xác thịt).
Trong hàng nghìn năm, ít người thực sự biết rằng Đức Chúa Jêsus Christ là chính Đức Chúa Trời, rằng Ngài là sự hiện diện của Đức Chúa Trời và rằng Đức Chúa Jêsus là sự nhập thể của Đức Giê-hô-va. Thực ra, Kinh Thánh từ lâu đã tiên tri điều này rõ ràng. Sách I-sai-a viết “Đức Giê-hô-va lấy làm vừa ý mà làm tổn thương người, và khiến gặp sự đau ốm. Sau khi đã dâng mạng sống người làm tế chuộc tội” (I-sai-a 53:10). Từ đoạn Kinh Thánh này có thể thấy rằng Đức Chúa Jêsus làm của lễ chuộc tội có nghĩa là Đức Giê-hô-va đã dâng mạng sống của chính Ngài làm của lễ chuộc tội, và rằng Đức Chúa Jêsus chính là Đức Giê-hô-va. Đức Chúa Jêsus cũng phán: “Ai đã thấy ta, tức là đã thấy Cha” (Giăng 14:9). “Cha ở trong ta và ta ở trong Cha” (Giăng 10:38). “Ta với Cha là một” (Giăng 10:30). Khi Đức Chúa Jêsus nói rằng: “Ta với Cha là một”, thì Ngài đang nói rằng Ngài và Đức Giê-hô-va là một Thần. Những lời Đức Chúa Jêsus phán và những lời Đức Giê-hô-va phán là giống nhau - cả hai đều là lẽ thật, chúng là những lời của một Thần, và cùng một nguồn; tức là Đức Chúa Jêsus và Đức Giê-hô-va là một Chúa. Tương tự như vậy, nguồn của lời bày tỏ bởi Đức Chúa Trời Toàn Năng của những ngày sau rốt và lời của Đức Chúa Giêsu là như nhau, chúng đều là những lời của Đức Thánh Linh, là lẽ thật và là tiếng nói của Đức Chúa Trời. Những người tin vào Chúa đều biết rằng phần lớn những lời tiên tri trong Kinh Thánh liên quan đến sự trở lại của Chúa và công việc phán xét của Chúa trong những ngày sau rốt. Như Đức Chúa Jêsus đã phán: “Khi ta đã đi, và sắm sẵn cho các ngươi một chỗ rồi, ta sẽ trở lại đem các ngươi đi với ta, hầu cho ta ở đâu thì các ngươi cũng ở đó” (Giăng 14:3). “Nầy, ta đến mau chóng” (Khải Huyền 22:12). “Bấy giờ thiên hạ sẽ thấy Con người dùng đại quyền đại vinh mà ngự đến trên đám mây” (Lu-ca 21:27). “Kìa, ta đến như kẻ trộm” (Khải Huyền 16:15). “Người nào bỏ ta ra và không nhận lãnh lời ta, đã có kẻ xét đoán rồi; lời ta đã rao giảng, chính lời đó sẽ xét đoán họ nơi ngày sau cùng” Giăng 12:48). Sách I Phi-e-rơ cũng viết: “Vì thời kỳ đã đến, là khi sự phán xét sẽ khởi từ nhà Đức Chúa Trời” (I Phi-rơ 4:17). Những lời Kinh thánh này đã nói rất rõ ràng rằng Đức Chúa Jêsus sẽ trở lại trong những ngày sau rốt, và sẽ bày tỏ lời và thực hiện công việc phán xét. Khi Đức Chúa Trời Toàn Năng đến trong những ngày sau rốt, Ngài thực hiện công việc phán xét bắt đầu từ nhà Chúa trên nền tảng công việc cứu chuộc của Đức Chúa Jêsus, và bày tỏ tất cả các lẽ thật để thanh tẩy và cứu rỗi loài người. Mặc dù công việc của Đức Chúa Trời Toàn Năng và của Đức Chúa Jêsus khác nhau, nhưng nguồn gốc của chúng là như nhau - một Đức Chúa Trời duy nhất! Điều này hoàn toàn đáp ứng lời tiên tri của Đức Chúa Jêsus: “Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều mình đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến” (Giăng 16:12-13). Đức Chúa Trời Toàn Năng nhập thể của những ngày sau rốt là hiện thân của Thần lẽ thật; Đức Chúa Trời Toàn Năng là sự trở lại của Đức Chúa Jêsus.
Giới thiệu:
Lắng nghe càng nhiều nhạc thánh tin lành, cảm nhận tình yêu của Chúa